Tuyệt đối không cho phép "Thái tử" tấn chức cảnh giới Đại Thánh, bằng không thì gã có thể vì chuyện này mà tạm buông tha hắn, nhưng bởi vì có Vân Hải Lam, cuộc sống sau này của hắn sẽ không dễ chịu. Hơn nữa, người cao ngạo như Dương Kỳ tuyệt đối sẽ không chịu sống một cách nhục nhã.
Lãnh tụ bảo mình lấy bảo bối, chắc là chỉ bảo mình ở đây chờ đợi, đợi khi Thái tử chiến đấu với thiếu gia Già Thiên, Đại Đế tháp sẽ bay ra, giúp Thái tử tấn chức cảnh giới Đại Thánh, sau đó dựa vào chút công lao đó hóa giải ân oán giữa hai người.
Không hề nghi ngờ, chuyện đã rõ ràng.
Lãnh tụ bảo Dương Kỳ tới đây chẳng để lấy bảo bối gì cả, chỉ bảo hắn đi qua sau đó để Thái tử không tìm hắn gây chuyện nữa.
"Điểm này, ta tuyệt đối không cho phép, sẽ không cho phép Thái tử tấn chức cảnh giới Đại Thánh, lại càng không cho phép mình sống một cách khuất nhục! Trong lòng Lãnh tụ, sức nặng của mình không thể bằng Thái tử được."
Dương Kỳ xiết chặt nắm tay, thầm nghĩ:
"Nhưng mà điều này cũng rất bình thường, một người có thể tấn chức thượng cổ đại thánh, nếu đem ra so sánh thì mình chỉ là một con kiến nhỏ mà thôi. Trong cảm nhận của Lãnh tụ, Thái tử là người nối nghiệp, nhưng cũng nhìn ta với cặp mắt không bình thường. Đại Đế tháp! Ta muốn, tất cả lực lượng, tinh huyết của con A Tu La ta cũng muốn."
Dương Kỳ ánh mắt lóe sáng, khí tức cường đại bùng nổ, rất nhiều ngọn lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vuong/1779042/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.