Dương Kỳ cố hết sức hét lên một tiếng, biến toàn bộ chân khí thành âm thanh.
Âm thanh không chỉ làm nổ tung rất nhiều đại tiểu ác ma, mà còn lan tỏa vào các tầng không gian khác, truyền đi khắp nơi.
Chân khí của hắn hùng hậu tới mức nào?
Một tiếng hét khiến cho sơn hà vỡ nát, càn khôn đảo ngược, âm thanh chẳng khác nào là chân khí hình người, thẩm thấu tiến vào người các tầng không gian khác, ai ở trong các tầng không gian đó đều có thể nghe thấy.
Hắn cứ hét như vậy, thanh âm càng lúc càng lớn, lấn át cả biển cả, vô số đại tiểu ác ma chưa lao tới bên người hắn đã bị nổ tung, khiến cho bọn chúng sợ chết khiếp, tên nào tên đó trốn thật xa, không dám tới gần Dương Kỳ để tránh tử vong.
Đám ác ma tuy rằng không sợ chết, trời sinh đã hung hãn giống như dã thú, nhưng mà khi gặp Dương Kỳ, trái tim chúng trở nên băng giá, tìm cách trốn tránh.
"Dương huynh, chúng ta ở chỗ này..."
Trong lúc Dương Kỳ hét được vài lần, đột nhiên từ trong cửa vào một tầng không gian truyền ra những thanh âm gián đoạn, chân khí vô cùng yếu ớt.
"A, là thanh âm của Quân Thiên Cừu huynh đệ, ta phải vào trong đó."
Dương Kỳ thấy có tín hiệu truyền ra, tinh thần phấn chấn, vù một cái chui vào tầng không gian kia.
Bên trong nó giống với thời không Thiên Thi, rộng lớn mênh mông, nhìn không thấy điểm cuối, nơi nào cũng là đầm lầy, có vô số con sông đen ngòm dài ngoằng, trong những con sông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vuong/1778994/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.