"Kỳ nhi, con cuối cùng cũng trở về."
Dương Chiến nhìn thấy con trai của mình trở về, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, đứa con trai này có thể nói là người có tiền đồ nhất, hiện tại uy danh hiển hách, trở nên nổi bật, làm rạng rỡ tổ tông, thậm chí gia tộc còn được Thánh Tổ hoàng triều khen ngợi.
Trong phạm vi mấy vạn dặm, tất cả thành trì gia tộc lớn nhỏ đều đã thần phục họ.
Chính là bởi vì đứa con trai này mà thành Yến Đô đã mang họ Dương, các hào môn thế gia đều cúi đầu xưng thần, binh mã, tài chính trong gia tộc họ đều do Dương gia quản lý, có thể nói Dương gia chính là chủ nhân chân chính trong phạm vi mấy ngàn dặm này, họ chính là vương thượng.
Dương Chiến hiện đã xưng vương.
Nhưng mà bây giờ thành Yến Đô vẫn chưa có quốc hiệu.
"Tam đệ!"
Trong lúc Dương Kỳ bái kiến Dương Chiến, đại ca Dương Vân Trùng, nhị ca Dương Hóa Long cũng lao tới.
"Đại ca, nhị ca."
Dương Kỳ cười ha ha, tiến lên nghênh đón, ba huynh đệ ôm nhau, thân tình không thể che giấu.
"Đi vào trong rồi nói."
Dương Chiến vung tay lên, căn dặn binh sĩ xung quanh:
"Thông báo cho toàn bộ thành Yến Đô, bãi bỏ lệnh giới nghiêm ban đêm, mở đại yến ba ngày, bắn pháo hoa chúc mừng con ta trở về thăm nhà, hễ là người già, trẻ con đều ban cho đan dược, triệu tập văn võ bá quan ngày mai dự tiệc ở vương cung."
"Phụ thân, không cần khoa trương như vậy."
Dương Kỳ thấy phụ thân vì mình mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vuong/1778975/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.