Vân Hải Lam một thân y phục màu lam, rất là đơn sơ đứng yên trên tháp cao, cô độc lẻ loi, lại vừa khiến cho mọi người cảm giác tôn nghiêm không thể xâm phạm, lại vừa làm cho người ta cảm thấy nhu nhược đáng thương.
Bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy hình bóng này thì tâm linh đều sẽ sinh ra giao động. Không nhịn được muốn sùng bái yêu thương.
Chẳng qua trong lòng Dương Kỳ cười lạnh.
“Vân Hải Lam, ngươi quả nhiên ở trong Lâu lan cổ thành”.
Dương Kỳ nhìn xem toàn thân chính mình, một cơn gió tuyết vờn quanh, bạo phong tuyết hóa thành băng tinh thế giới, là một chiêu Đông Tuyết trong Tứ Quý kiếm thuật, ở chỗ sâu bạo phong tuyết là Minh Thần Chi Khải đã đem Dương Kỳ bao bọc giống như một tên ma quỷ Minh Vương.
Hình dạng như vậy, dù cho là ai cũng không thể nhận ra bản thân hắn là người nào.
Chẳng qua, Dương kỳ vẫn có một chút lo lắng, mình và Vân Hải Lam tiếp xúc với nhau lâu như vậy, bằng vào tâm cơ của nàng, từ trong lời nói có thể đoán được một chút dấu vết gì đó.
Vân Hải Lam với tính cách thâm trầm, cực kỳ âm hiểm, tâm tư lại cẩn mật, Dương Kỳ thật sâu hiểu rõ nàng ta.
“Hừ! Cho dù người hoài nghi ta là Dương Kỳ thì có lợi ích gì? Tìm ra được chứng cớ sao? Huống chi, Dương Kỳ ta chính là muốn cùng ngươi đấu một trận, đấu trí so dũng khí. Vân Hải Lam, hiện tại ta liền cho ngươi thấy sự lợi hại của ta. Là ngươi lợi hại hay ta lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vuong/1778921/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.