Hàn phong gào thét mãnh liệt.
Gió thổi đầy trời.
Con người chỉ cần cước đạp trong này một chút là trên người đã phủ một tầng cát vàng. Bây giờ tiết đã vào Đông nhưng trên bầu trời lại không xuất hiện nổi một bông tuyết nào.
Khí hậu ở vùng Tây Bắc khô hạn, liếc mắt một cái chỉ thấy toàn là cát vàng, cát phủ đầy đất không thấy thứ gì khác ngoài nó. Ngẫu nhiên chỉ có vài bụi cây dại lẻ loi phất phơ theo gió.
Một vài con quạ đen đậu trên một số táng cây kêu lên quác quác, khiến cho khung cảnh tăng thêm vẻ thê lương.
Phi!
Lý Hạc phun một bãi nước miếng, nước ngụm nước miếng kia vừa ra khỏi miệng đã bị gió lạnh đông cứng thành một cục, rớt xuống mặt đất vang lên tiếng răng rắc.
"Thời tiết ở Tây Bắc này quả là khắc nghiệt, hàn phong quá mạnh, nhổ một bải nước miếng liền bị đóng thành băng, nếu không phải khí công chúng ta thâm hậu, chỉ sợ bị chết rét ngay tức khắc, cũng không biết những người sống ở đây làm sao vượt qua được mùa Đông khắc nghiệt"
Một tên đệ tử tạp dịch vừa mở mồm thì gặp ngay trận gió cát thổi qua, trong miệng liền ngậm một đống cát, vội vàng phụt ra, mặt như đang ngậm phải thuốc đắng vậy.
Một hàng năm người, mạo hiểm vượt qua sa mạc cát vàng ở cái vùng đất Tây Bắc này.
Dương Kỳ tự nhiên cung ở trong số đó.
Năm tên đệ tử tạp dịch của Thiên Vị học viện này nhận được nhiệm vụ tiêu diệt đám hấp huyết mã tặc tại vùng Tây Bắc, lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vuong/1778909/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.