Yến Phi Hà đi rồi, toàn bộ Yến Đô thành vẫn tiếp tục sóng êm gió lặng, không có một chút phong ba.
Thoáng cái ba tháng đã trôi qua. Thời tiết mùa hạ đã chuyển sang thu.
Gió thu hiu quạnh, cây cối khô héo, những chiếc lá vàng úa tung bay theo gió đầy trời, các loài chim cũng bắt đầu di trú đến phương Nam. Các nhà dân cũng thu hoạch linh dược bán cho các đại thế gia.
Trên đại lục Phong Nhiêu, thứ được bình dân bá tánh trồng nhiều nhất không phải là lúa, mà chính là linh dược để luyện chế Tụ khí đan. Mỗi khi đến mùa thu thu hoạch linh dược, họ bán đi để đổi lấy Tụ khí đan. Vì bọn họ không thể luyện chế loại linh dược này nên chỉ có thể dùng tài liệu để trao đổi.
Một số hào môn thế gia cũng không thể luyện chế được. Chỉ có một vài đại môn phái, học viện và Thánh Tổ hoàng triều mới có thể luyện chế.
Bất quá chuyện này cũng không gây bất cứ trở ngại gì đối với việc thu mua của các đại thế gia, họ bán lại cho các thương hội, kiếm lợi nhờ chênh lệch giá.
Suốt ba tháng này, Dương Kỳ chỉ ở nhà tu luyện.
Trong ba tháng này, hắn đã tìm hiểu “Thần Tượng Trấn Ngục Kính” một cách thấu triệt, đồng thời cải tạo thân thể lại lần nữa.
Hiện tại cơ thể của hắn mạnh mẽ hơn nhiều so với Khí Tông cảnh, dưới làn da có một lớp mô rất dày, đao thương bất nhập, thậm chí khi bị khí công công kích trực diện cũng có thể bị lớp mô này hấp thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vuong/1778893/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.