Hung hăng răn dạy Tiêu Bạch Phượng một trận, Dương Tuyết nhìn chăm chú Sở Sở một lát, mỉm cười rời đi trở về chỗ cũ. Có thể làm cho lòng nàng có cảm ứng, nàng này chắc hẳn có chỗ bất phàm, nhưng thân phận nàng cỡ nào, thấy thiên tài giống như cá diếc sang sông, nhiều vô số kể. Chủ động mở miệng đã được tính là phá lệ, người khác không muốn cũng không gây ảnh hưởng đến nàng chút nào.
Mắt thấy bầu không khí có chút không đúng, chính sự đã làm xong, nàng liền muốn dẫn người rời đi, Tứ trưởng lão hết lời giữ lại, một mặt sai người chuẩn bị yến hội. Cảm thấy hắn rất chân thành, liền lưu lại dự tiệc. Trong bữa tiệc, nàng cùng Sở Vân cũng không nói gì, lại cùng Sở Phong và các trưởng lão khách khí một phen.
Đám người chen chúc đứng trước cổng tiễn biệt Dương Tuyết, đám người của học viện bỗng hô lên một tiếng, đội ngũ độc giác ưng sắp xếp chỉnh tề trên mặt đất. Các thế lực trong Liệt Nham thành đều đến xem, lại cũng không dám tiến vào quấy rầy, tụ tập ở đây chiêm ngưỡng phong thái cao thủ.
Đối với việc này đám người của học viện cũng lờ đi, từng người cưỡi trên lưng chim ưng, chuẩn bị sẵn sàng vận sức chờ phát động. Dương Tuyết đang định đi lên, trong lòng rung động mãnh liệt, thân thể mềm mại chấn động, nguyên lực băng hàn thoát ra từ thể nội, phía sau ngưng kết thành một chiếc cánh màu lam, chiếc cánh hình dáng dần dần rõ ràng, một cỗ ba động kinh người lan tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-xung-ton/2085349/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.