"Hồ nháo!"
"Đúng, quả thực hồ nháo!"
Vương Thanh vừa giúp Phùng Kiến Vũ gắp thức ăn vừa hỏi cậu đồ ăn có ăn ngon không, Tần Tang tức giận đến vỗ bàn, "Vương Thanh, cậu có đang nghe tôi nói chuyện hay không?"
Tả Hữu ở một bên vừa gắp thịt bỏ vào miệng vừa gật gù, "Nhìn như vậy là biết chính là không có đang nghe rồi."
Tần Tang liếc nhìn thoáng qua không buồn tức giận với Tả Hữu, "Cậu đừng có bị một hộp cơm của cậu ta mua chuộc, ngược lại cậu cũng hẳn nên nói Đại Vũ nhà cậu một chút a."
Phùng Kiến Vũ giương mắt nhìn thoáng qua Tả Hữu, Tả Hữu lập tức khoát khoát tay, "Chuyện này a, con trai gả đi như đổ nước ra ngoài, hiện tại tôi không quản được anh ấy."
Phùng Kiến Vũ không nói một lời đem dĩa thịt kho tàu trước mặt Tả Hữu mang đi, "Ai là con trai của cậu?"
Tả Hữu vội vàng lấy lòng cười, "Em là con trai của anh."
Tần Tang bị ba người bọn họ chọc cho tức giận đến ăn không ngon, đặt đũa xuống muốn rời đi. Hai người này trốn đi chơi hết ba ngày mới chịu chạy về, hoàn toàn trong trạng thái mất liên lạc, hại mình lo lắng hết vài ngày.
Vương Thanh lúc này mới đặt đũa xuống, "Được rồi, đừng nóng giận, em biết lần này là bọn em không đúng, không nên không nói một tiếng đã tháo chạy."
"Tôi thấy hai người các cậu, chính là muốn công khai có phải không, không hiểu trốn đi ra ngoài cùng nhau chơi đùa, không sợ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-vuong-bat-kien-vuong/3249588/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.