*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Con người Trần Quảng Thụ không có hứng thú gì khác, chỉ có đối với đồ cổ là đặc biệt rất có nghiên cứu. Trong giới đều biết đam mê này của Trần Quảng Thụ, cho nên thường thường đều sẽ tặng quà hợp ý cho ông.
Studio Trần Quảng Thụ vừa thu thập xong, đã có trợ lý đi vào nói, có người tìm ông có việc. Nhìn thấy Tả Hữu tiến đến, nội tâm Trần Quảng Thụ cũng không nắm chắc. Ông ngược lại cũng xem như có biết Tả Hữu, dù sao cũng là người đại diện có thủ đoạn, chỉ là chưa hề giao hảo qua, không biết có thể có chuyện gì đây.
"Chào ông Trần đạo." Tả Hữu tao nhã lễ phép chào hỏi, trong tay mang theo một cái túi nhỏ.
Trần Quảng Thụ dập thuốc, vỗ vỗ quần của mình đứng lên, "Xin chào."
Tả Hữu đi thẳng vào vấn đề, một chút cũng không có ý vòng quanh qua loa, "Đây là lễ vật Đại Vũ nhà chúng tôi tặng cho ngài."
Cái túi được đưa qua, Trần Quảng Thụ nhíu nhíu mày, ông và Phùng Kiến Vũ không có quen biết, tặng quà là có ý gì?
"Hai ngày trước Vương Thanh vì sự tình của Đại Vũ chúng tôi, bỏ lỡ cuộc hẹn với ngài, bản thân Đại Vũ cảm thấy vô cùng ấy náy. Vương Thanh là bạn cậu ấy, lo lắng cho anh ta theo lý cũng là lẽ thường tình, nhưng lần này bởi vì cậu ấy mà khiến cho Vương Thanh sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-vuong-bat-kien-vuong/3249561/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.