Vương Thanh nổi giận đùng đùng ra khỏi cửa, ở trên đường vòng vo hết mấy con phố vẫn không muốn về nhà, cuối cùng đi thẳng đến nhà Bạch Nham.
Lúc Bạch Nham mở cửa cho hắn ngạc nhiên vô cùng: "Sao cậu lại tới đây, Đại Vũ nói hôm nay cậu về nhà ăn cơm mà?".
"Ăn cái rắm!" Vương Thanh không khách khí ngồi phịch xuống ghế salon lấy thuốc ra châm lên, nhưng nghĩ đi nghĩ lại một hồi vẫn không hút, đem điếu thuốc dập tắt trong gạt tàn.
Bạch Nham quan sắt hắn nửa ngày, suy đoán:"Cãi nhau với Đại Vũ?".
Vương Thanh bắt đầu hậm hực đem chuyện hôm nay ra kể: "Cậu nói xem, đây có phải là không quan tâm tôi nữa không?. Còn đuổi tôi đi, hiện tại tôi đi rồi, em ấy hài lòng chưa?".
Bạch Nham liếc mắt qua: "Tôi quả thật quá chướng mắt với cậu rồi, cậu mang tính trẻ con ra đùa với ai vậy?. Tôi thấy Đại Vũ có làm sai cái gì đâu, trong lòng cậu thấy sảng khoái thế nhưng mẹ cậu sẽ nghĩ gì về Đại Vũ?".
Vương Thanh mím môi suy nghĩ, một lát sau mới mở miệng: "Tôi không muốn thấy em ấy lúc nào cũng nhân nhượng mẹ tôi như vậy sao. Còn bắt nạt em ấy, đến một cái đùi gà cũng không cho em ấy ăn, lần này là xem mắt, lần sau không biết sẽ đến mức nào!".
"Không đúng" Bạch Nham gảy tàn thuốc lá: "Tôi nhớ rõ mẹ cậu thích Đại Vũ lắm mà, hai người lúc mới ở với nhau, ngày nào cũng mang đồ ăn ngon đến".
Vương Thanh gác chân lên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-cu-the-theo-duoi-cau/3235893/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.