"Tôi nghe nói cậu cùng một nam sinh có quan hệ rất thân thiết, cái này ảnh hưởng không tốt, tôi muốn nghe chính miệng cậu nói, chuyện này là thật sao?".
Tất cả mấy câu rào trước đón sau kia hóa ra cũng chỉ là dùng để hỏi câu này.
"Ảnh hưởng không tốt là thế nào ạ?" Đến lúc này Phùng Kiến Vũ ngược lại rất tỉnh táo: "Hình như cũng không trai với nội quy trường học, cũng không có làm xấu danh tiếng của trường?.
Mạnh bí thư đẩy đẩy kính mắt: "Kiến Vũ à, cậu là một người thông minh, ngày mai danh sách học tiếp sẽ được công bố, tôi chỉ cần một câu của cậu, chuyện này có thật hay không?. Còn về phần thật giả tôi sẽ không để ý".
Phùng Kiến Vũ hiểu rõ, cậu nhìn một chút tờ giấy trên tay, cung cung kính kính đưa trở lại: "Cảm ơn lão sư, danh sách học tiếp này, em không cần".
Mạnh bí thư bắt đầu thay đổi sắc mặt: "Cậu đây là thừa nhận?. Cậu phải nghĩ kỹ, hiện tại chỉ là danh sách cử đi học, sau đó còn mở ra nhiều con đường hơn, người trưởng thành phải biết đâu là lựa chọn đúng đắn".
"Đúng ạ, em sẽ tự biết lựa chọn thế nào cho đúng, cảm ơn cô".
Nói dối một câu là có thể giải quyết mọi chuyện, nhưng thứ này, chẳng đáng để cậu phải nói dối. Cậu yêu ai, lựa chọn cuộc sống như thế nào là chuyện của cậu, cậu không muốn phải khua chiêng gõ mõ bố cáo thiên hạ, càng không muốn vì ý muốn của người khác mà lên tiếng phủ nhận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-cu-the-theo-duoi-cau/3235887/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.