Vương Thanh nhíu mày suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên hiểu ra mọi chuyện, lay lay đầu cậu: "Ai nói với em cậu ta đã chết?. Em có thể nghĩ mọi chuyện tích cực hơn được không?".
"A?".
"A cái gì" Vương Thanh nhéo nhéo mặt cậu: "Lúc ấy không phải đã kêu xe cấp cứu đến ngay sao, tuy tình hình đúng là có phần nghiêm trọng nhưng sau đó đều giải quyết tốt rồi".
Phùng Kiến Vũ còn có chút không tin tưởng: "Thật vậy sao?. Vậy thì tốt quá rồi!".
Khi đó chính cậu cũng sợ muốn chết, ngay cả đi hỏi thăm một tiếng cũng không dám đi, sau đấy liền chuyển trường nên sự việc tiếp theo thế nào đúng là không biết chút gì hết. Vương Thanh thì lại biết rất rõ, hắn cũng đã đến bệnh viện thăm hai lần.
Xác định bản thân không phải gặp ma, Phùng Kiến Vũ mới thở phào nhẹ nhõm: "Đi mau đi mau, đứng ở cửa nhà vệ sinh làm gì..".
"Em nói ai, tự mình chạy đến..." Vương Thanh bất đắc dĩ đi sau lưng cậu, không cam lòng đá cậu một cái.
Phim điện ảnh kết thúc, Phùng Kiến Vũ liền gào thét kêu đói bụng, Vương Thanh nhìn đồng hồ một chút. Lúc này về nhà ăn cơm chiều thì còn sớm quá, mà nếu ăn bây giờ thì lát nữa không nuốt nổi cơm tối.
"Hình như vẫn còn một cái bánh mì kẹp thịt".
"Không phải, đã sớm ăn hết rồi!".
Vương Thanh nhìn xung quanh một lượt: "Vậy đi ăn pizza nhé. Đừng ăn nhiều, tối về không ăn được, nửa đêm lại đói".
"Anh cằn nhằn y như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-cu-the-theo-duoi-cau/3235875/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.