Phùng Kiến Vũ sửng sốt nửa ngày, vừa muốn nói với Vương Thanh là nghe được âm thanh từ hướng đó vọng lại, thì người đứng dưới ánh đèn kia đã không nhịn được vẫy vẫy tay: "Đứng ngốc ở đấy làm gì?. Nhanh qua đây!".
"Thật là anh a!".
Phùng Kiến Vũ một mạch chạy tới, ôm cổ đu lên người hắn. Vương Thanh vững vàng đỡ được, vỗ vỗ sau lưng cậu: "Ôi chao ôi chao ôi chao, chú ý chú ý mọi người!".
"Chú ý cái gì chứ?" Phùng Kiến Vũ cọ cọ cổ Vương Thanh, cắn lỗ tai hắn: "Anh ăn cơm chưa?".
"Ăn rồi, lúc đợi em đã ăn một bát mì rồi" Vương Thanh ngẩng đầu nhìn cậu.
Phùng Kiến Vũ cười đến hai mắt cong cong như vầng trăng khuyết: "Anh tới lâu chưa?. Mẹ anh có biết anh đi ra ngoài không?. Tháp Tháp thì sao?".
"Anh nói với mẹ anh đi tìm người yêu".
"Cho anh một cái tát".
Vương Thanh nhận một cái tát còn cười đến lộ cả răng khôn: "Nhanh xuống đi, anh sắp gãy lưng rồi".
Phùng Kiến Vũ mím môi vạn phần không vui từ trên người hắn bò xuống, lôi lôi kéo kéo tay hắn không buông. Vương Thanh nở nụ cười: "Đồ ngốc này".
Sân bóng rổ trước sau tối đen như mực, Phùng Kiến Vũ liếc bên này lại liếc bên kia, Vương Thanh nhìn cũng hiểu, ôm lấy người cậu kéo sát về phía mình.
Bên trong còn có một cậu nhóc béo béo đang lũn cũn đuổi theo quả bóng, Phùng Kiến Vũ cũng không có để ý, tay khoác lên vai Vương Thanh:"Anh nhìn gì a?".
Vương Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-cu-the-theo-duoi-cau/3235871/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.