Từ lúc ăn cơm xong đến khi đi tới dưới lầu kí túc xá của Vương Thanh mất những một tiếng đồng hồ. Phùng Kiến Vũ từ lâu đã trở thành khách quen của nơi này, bạn học của Vương Thanh về cơ bản đều biết, gặp ở cửa còn lên tiếng chào hỏi vài câu.
Không biết đã có bao nhiêu người quen đi qua, mà tên Vương Thanh kia vẫn chưa chịu về phòng.
"Em mặc kệ anh có vào hay không, em phải đi đây. Tiếng muỗi vo ve nãy giờ anh không nghe thấy à?" Phùng Kiến Vũ không nhịn được nhìn hắn: "Nhanh, lỡ em bị nhốt bên ngoài kí túc rồi sao?".
Vương Thanh cười hắc hắc hai tiếng: "Em chờ anh một chút, anh lên rồi xuống ngay!".
"Ai có sức mà chờ anh, em đi đây".
Phùng Kiến Vũ tức giận quay người bỏ đi, nhưng đến cuối vẫn là không nỡ rời khỏi. Trong lòng vừa oán hận vừa đứng đợi tên kia ra.
Chỉ mất phút, Vương Thanh hấp tấp từ trên tầng đi xuống, lưng đeo một cái túi nhìn rất quen mắt, Phùng Kiến Vũ vừa nhìn đã hiểu. Tên này rõ là muốn ngủ ở bên ngoài.
"Cmn anh..." Phùng Kiến Vũ thì thầm một câu rồi xoay người rời đi.
Vương Thanh vội vàng đuổi theo: "Tức giận sao?. Giận cái gì vậy?".
"Tức cả nhà anh, đi nhanh lên, buồn ngủ rồi, tìm chỗ đi ngủ".
Vương Thanh liền hiểu ý, nhanh chóng đuổi kịp bước chân Phùng Kiến Vũ. Đây không phải là tức giận, ai kia chỉ là đang xấu hổ mà thôi.
Vẫn là khách sạn nhỏ bên cạnh trường. Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-cu-the-theo-duoi-cau/3235862/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.