Từ lúc làm đến lúc kết thúc cảm giác đều không mấy rõ ràng, lúc ngủ cũng không cảm thấy gì lạ, thẳng một giấc cho đến sáng ngày hôm sau.
Thời điểm Phùng Kiến Vũ tỉnh lại đầu tiên là cảm thấy từ xương sống đến thắt lưng, chạy dài xuống khe mông đều là cảm giác giống như thứ đó của Vương Thanh vẫn còn ở bên trong cậu, sau đó cậu muốn xoay người liền phát hiện hai bắp đùi đau điếng cả lên.
Phùng Kiến Vũ khó khăn trở mình đánh thức Vương Thanh vẫn đang ôm lấy người cậu say ngủ: "Ừm, em tỉnh rồi a…”.
"Cmn cả nhà anh...".
Phùng Kiến Vũ khóc không ra nước mắt, sớm biết rằng sẽ thành ra dạng này thì ngày hôm qua sống chết gì cậu cũng không đáp ứng tên kia. Tất nhiên Vương Thanh cũng sẽ không dám thật sự đem cậu ra làm, hiện tại đúng là...
Vương Thanh tỉnh táo lại:" Chỗ nào đau?".
Phùng Kiến Vũ duỗi một cánh tay cũng mất nửa ngày, thở phì phò nói: "Anh nên hỏi em là chỗ nào không đau...".
Vương Thanh xoa xoa hông Phùng Kiến Vũ, hôn lên vai cậu: "Anh ngày hôm qua cũng đâu phải làm quá mạnh".
Phùng Kiến Vũ trừng mắt liếc Vương Thanh, hận không thể dùng mắt mà kẹp chết tên khó ưa này, cậu dùng khuỷu tay huých vào ngực hắn: "Trong túi của em có thuốc".
"Thuốc gì?".
"Thuốc trừ sâu!. Nói nhảm gì nhiều vậy!".
Phùng Kiến Vũ thanh âm khàn khàn, do vừa tỉnh ngủ nên còn mang theo chút giọng mũi, hung hăng nhưng vẫn có cảm giác mềm mỏng nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-cu-the-theo-duoi-cau/3235859/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.