Cố Ninh nhìn lướt qua một lượt những biểu cảm của các vị đang ngồi đây.
“Các cậu nghĩ gì thế, là phim điện ảnh có hiểu không?. Khi đó hai chúng tôi có chung môn học tự chọn, thầy giáo cho chủ đề, chúng tôi lúc lên lớp còn phải xem Thế giới cảm quan. Đúng không?”.
Từ Khoát càng nghe càng thêm kích động: “Nhị ca, môn học tự chọn này tại sao không gọi tôi đi học cùng?”.
Cố Ninh không biết phải nói gì tiếp theo, đành quay đầu sang hỏi Phùng Kiến Vũ: “Sự chú ý của tam ca sao lại đi lệch trọng tâm như vậy chứ?”.
Vương Thanh không thèm quan tâm hai người bọn họ là cùng nhau học môn gì, hay là xem cái phim gì. Cái trọng điểm là hai người ở đâu?. Vì sao có kí túc xá không về lại chạy tới nhà nghỉ bên cạnh trường học?!?!?.
“Hai người đi nhà nghỉ làm gì?” Bạch Nham chính trực bắt đúng trọng điểm.
“Ai da, khỏi phải nói đi. Năm đó tôi còn chưa đi hát ở quán bar này đâu, năm ấy ở quán bar cũ có người gây sự, tôi lại về trễ, vào không được kí túc xá, thuận miệng nói với Phùng Kiến Vũ một câu, cậu ấy nghe xong sợ tôi có chuyện gì liền đi theo tôi. Phùng Kiến Vũ không khác nào anh trai tôi vậy á, lại nhắc đến bà quản giáo kia thật tức muốn điên...”.
Cố Ninh nhổ nước bọt một cái bắt đầu mắng chửi quản lý của tòa nhà kí túc xá chỗ cô nàng ở. Vương Thanh nghe xong câu "Phùng Kiến Vũ thực sự không khác nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-cu-the-theo-duoi-cau/3235844/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.