Trận tuyết lớn tháng ba này mấy ngày liền không còn chút dấu vết nào cho thấy sẽ dừng lại. Còn Vương Thanh vài ngày gần đây không thấy xuất hiện, wechat cũng không đăng gì lên. Phùng Kiến Vũ mỗi ngày đều khó chịu ngồi lướt lướt, lướt đến nát cả trang cá nhân của tên kia. Dù vậy, nhưng mỗi khi nghĩ đến Vương Thanh hiện tại đang ở cách chỗ mình không bao xa liền thấy thật cao hứng.
Bây giờ đã nghĩ thông suốt, cũng quyết định không làm bằng hữu nữa. Phùng Kiến Vũ giống như trong một đêm phát hiện ra bảo bối quý giá, luôn không nhịn được mà nở nụ cười. Trước giờ hễ nhớ tới chuyện gì cũng đều cảm thấy có chút khổ sở đau nhói, nhưng lúc này nhớ lại cái gì cũng đều thấy ngọt ngào, khóe miệng đều cong hết cả lên.
"Đại ca, anh xem. Nhị ca lại cười rồi, cười đến câu dẫn".
Cốc Nam đánh một cái vào gáy Từ khoát: "Thiếu thao hả!".
Từ Khoát che mặt ủy khuất nói: "Không phải. Đại ca, anh có nhớ hồi năm nhất có một cậu trai theo đuổi nhị ca không?. Cmn lúc đó tôi bị dọa cho sợ chết khiếp, nhị ca cũng thấy sợ. Duy chỉ có chị dâu là khí phách, hai cái tát liền hàng phục tên kia luôn".
Phùng Kiến Vũ rời mắt khỏi điện thoại, ngẩng đầu nhìn hai người bên kia đang nhỏ to xì xào bàn tán.
"Tam ca, gần đây không thấy cậu cùng Lôi Phong ra ngoài chơi?".
"Đừng nói nữa. Tìm anh ta nhiều lần, lần nào anh ta cũng nói phải làm bài tập, hẹn nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-cu-the-theo-duoi-cau/3235842/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.