Phùng Kiến Vũ vừa gửi đi tin nhắn kia liền bắt đầu thấy hối hận, mặc dù ngoài miệng nói không có nhưng trong lòng cậu vẫn không tự chủ được còn nhiều xoắn xuýt. Nói ra mấy câu này liệu có đem lại ích lợi gì không, cái nấc thang này cho dù khó khăn đến mức phải bò, thì cũng là tự dự vào khả năng của chính bản thân cậu để tìm đường bò xuống.
Phùng Kiến Vũ thở dài một hơi, nỗ lực cứu vãn chút hình tượng sót lại của mình.
Cố Ninh miệng ngậm điếu thuốc, chỉ hận rèn sắt không thành thép, nhanh chóng gõ tin nhắn trả lời.
<Cậu xác định đó là người yêu của anh ta?. Cậu có phải bị ngốc hay không!. Nếu anh ta có thể cùng nam nhân khác hẹn hò, thì năm đó tại sao lại buông tha cho cậu?>
Phùng Kiến Vũ trong chớp mắt đột nhiên sáng tỏ.
<Đúng nha~~!>
Cố Ninh uất ức đến máu cũng muốn đông lại. Cái tên Phùng Kiến Vũ đó, bình thường nhìn thông minh sáng sủa lại đĩnh đạc. Đến khi gặp phải chuyện này, thế nào lại... ngu ngốc như vậy chứ?.
Từ Khoát hiện tại chính là sợ đến độ cái túi sưởi cũng không dám đi cắm, rất sợ lại làm hành động nào đó khiến cho nhị ca không vui, đang vắt óc nghĩ biện pháp thì nhị ca của hắn đột nhiên từ trên giường ngồi bật dậy, đặc biệt vui vẻ mà gọi hắn: "Tam mập, đi ra ngoài ăn thịt xiên nướng a!".
Nhị ca của hắn tâm trạng thay đổi thất thường quá nha. Y như là thời tiết tháng sáu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-cu-the-theo-duoi-cau/3235840/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.