Con chó nhỏ bị mẹ Vương mang đi, Phùng Kiến Vũ cảm thấy có chút luyến tiếc. Thế nhưng chó nhỏ mới đẻ được một tháng, nếu để mẹ Vương nuôi thì nhất định nó sẽ không sống được, vừa vặn nhà bạn của mẹ Vương có chó mới sinh, nên tạm thời có thể nhận nuôi thêm chú chó nhỏ.
Vương Thanh nhìn ra được Phùng Kiến Vũ không vui liền dỗ dành cậu: "Mẹ tôi nói chờ tiểu Thặng có thể ăn được, sẽ mang về nhà nuôi mà".
"Ừ" Phùng Kiến Vũ chép miệng hai cái, bỗng dưng chộp được trọng điểm: "Đợi một chút, tiểu Thặng?".
Vương Thanh đắc ý nói: "Tôi đặt tên cho nó đấy, thấy thế nào?. Rất hợp đúng không?".
*Thặng là dư thừa =))) có người thiếu đánh đây mà
Phùng Kiến Vũ mười phần ghét bỏ: "Hợp cái gì mà hợp???. Có con chó nào lại đặt tên như vậy không!!!!. Không thể đặt tên nào dễ nghe hơn à?".
Vương Thanh ghé lên bàn nhìn cậu: "Con chó nhỏ bị bỏ lại. Cẩu Thặng. Thực tế là như vậy mà, bằng không cậu muốn tên gì?".
Phùng Kiến Vũ vuốt cằm suy nghĩ một hồi, trên đầu bỗng lóe lên ánh sáng: "Gọi là Tháp Tháp".
"Đó là tên cho chó sao?".
Vương Thanh vươn tay bóp bóp má cậu, gần đây thịt trên mặt Phùng Kiến Vũ nhiều lên, hắn càng ngày càng thích nhéo.
"Sao không phải?. Chó của Majin Buu tên này mà, hồi nhỏ anh có xem qua bảy viên ngọc rồng không?".
Vương Thanh hừ một tiếng: "Có xem qua, tôi thế nào lại không nhớ chó của hắn có tên?".
"Có,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-cu-the-theo-duoi-cau/3235829/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.