🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phùng Kiến Vũ không biết vì sao bản thân lại vui đến thế, cũng không biết phải dùng từ ngữ gì để biểu đạt. Kết quả... cậu chạy tới... nhanh tay tặng cho Vương Thanh một cái tát.



Vương Thanh nhìn Phùng Kiến Vũ chạy tới, trong đầu đã hiện ra vô số phân cảnh kinh điển trong các bộ phim điện ảnh, trăm nghìn lần không nghĩ tới vừa gặp liền nhận một cái tát. Bạn học Vương có chút mơ hồ, nhìn đến bạn học Phùng cười hề hề trông thật ngốc nghếch, hắn thở dài nghĩ... thôi đi.. bản thân cũng quen rồi!!!.



"Anh tới làm gì?".



Phùng Kiến Vũ biết rõ còn hỏi, Vương Thanh nhìn xung quanh một lát, thấy siêu thị nhỏ vẫn mở cửa: "Cái kia, đến tìm bảo cậu mời tôi ăn kem".



Phùng Kiến Vũ trợn tròn hai mắt, xoay người đi ra siêu thị mua hai cây kem. Hai người ở sân bóng rổ vừa trò chuyện vừa ăn kem. Vương Thanh nhìn cậu liếm môi trong lòng liền khó chịu.



"Môi cậu bị sao vậy?" Vương Thanh càng nhìn càng thấy sai. Tiểu tử này là hôn ai sao?.



"Rõ ràng như vậy sao?", Phùng Kiến Vũ bất ngờ: "Tôi ăn xong hai quả xoài liền bị sưng".



"Cậu bị dị ứng sao?. Là do Tần Kỳ ngốc nghếch kia ép cậu ăn phải không?", Vương Thanh càng nghĩ càng tức giận: "Đã dị ứng còn ăn!!".



"Tôi tưởng không ăn sẽ bị hỏng, ai biết lại bị dị ứng. Trước đây đều là mẹ cắt ra rồi mới ăn, lần này mẹ chưa cắt, tôi gặm luôn...".



Vương Thanh nắm lấy cằm Phùng Kiến Vũ tỉ mỉ xem xét.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-cu-the-theo-duoi-cau/3235818/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [Thanh Vũ] Cứ Thế Theo Đuổi Cậu
Chương 18: Dị Ứng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.