Vương Thanh dựa theo địa chỉ chủ nhiệm lớp đưa đi tìm nhà Phùng Kiến Vũ, tiến vào trong tiểu khu Phùng Kiến Vũ ở.
"Dì ơi, đến khu G đi đường nào ạ?.
"Khu G hả, cậu từ đây đi thẳng đi đến vườn hoa nhỏ bên tay trái, đi qua ngã tư thứ nhất nhìn thấy hai tòa nhà cao cao thì rẽ phải, đi một lúc thấy một tòa nhà cao tầng thì rẽ trái...".
"À....".
Vậy là Vương Thanh thành công lạc đường.
Hắn ở trong tiểu khu đi vòng vòng mấy lượt, vẫn không thể tìm được cổng chính, thân là một học sinh lớp 11 chẳng lẽ phải cầu cứu viện vì lạc đường trong một tiểu khu sao?.
Nhận thấy trời đang dần tối, Vương Thanh quyết định đi đến chỗ quảng trường hỏi mấy bác gái đường ra khỏi khu này. Ở ngoài quảng trường âm nhạc ầm ĩ, hắn còn nghe thấy tiếng đập bóng rổ quen thuộc.
Đi theo con đường nhỏ, Vương Thanh nhìn thấy một sân bóng rổ, xung quanh trồng một hàng cây bạch dương. Mắt hắn sáng lên khi thấy Phùng Kiến Vũ người đầy mồ hôi đang ở trong sân chơi bóng rổ.
"Tiểu Vũ ca, tiểu Vũ ca! Bên này".
"Tiểu Vũ ca, bên này".
Một cậu nhóc choai choai vây lấy Phùng Kiến Vũ, Phùng Kiến Vũ vừa dạy cậu nhóc chơi bóng, vừa cười đến híp cả mắt.
Vương Thanh nhìn mà cảm thấy hậm hực: "Cậu đã bao giờ cười tươi với tôi như vậy chưa".
Vương Thanh mở cổng sân bóng đi vào, lặng lẽ ngồi xuống băng ghế dài, nhìn Phùng Kiến Vũ đập bóng, chạy nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-cu-the-theo-duoi-cau/3235809/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.