Hôm nay Vương Thanh xuất viện, anh không cho Đại Vũ đi đón, vì thế cậu sinh giận dỗi vào phòng bếp, không nghe lời anh á.
" Cạch...cạch...cộp....cộp" tiếng dao nặng nề nện xuống tấm thớt mỏng manh, Đại Vũ tưởng tượng người nào đó chính là cây củ cải đang ở dưới đao của cậu kia, chém chém một chút, bằm bằm một chút.... Hừ, đi đón thì có gì hay ho chứ, không thèm " cạch", không thèm " cạch", không thèm....
Đáng thương cho củ cải bị bằm thành tương kia....
—--—--—-—
- Mặn chết ngươi!- Một nắm muối được ai đó quăng vào nồi cá....
- Cay chết ngươi!!- Vài muỗng bột ớt nằm yên vị trên đĩa rau....
- Chua chết ngươi!!!- Nửa chai dấm đã hòa tan cùng nước soup.
- Đắng chết ngươi!!!!- Ai đó phung phí đem cả hộp chocolate nguyên chất nấu chảy trộn vào nồi cơm.
Thành quả....
Cá kho muối, rau xào ớt, soup dấm chua, cơm chocolate.
Xanh, đỏ, trắng, đen có đủ, màu sắc rất phong phú, chẳng qua là Đại Vũ giả vờ không biết.
Vương Thanh về đến nhà, vừa mở cửa, thì hỗn hợp mùi kia đã xộc vào mũi. Chua, nồng, còn có mùi đắng đắng. Nhà bếp vừa bị ăn trộm à?
Thiên a! Nói cho anh biết, cái đống màu sắc trên bàn là gì vậy?
Thứ đo đỏ kia, là rau phải không?
Thứ đen thùi kia, là cơm sao?
Còn thứ gì đỏ đỏ nổi lình bình kia?
Còn cái thứ tái nhợt kia, là cá hã?
Không cần hỏi, cũng biết tác giả là ai!!!
- Đại Vũ!- Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-baba-den-day-thuong-con-di/2938693/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.