Đại Vũ đang ngồi trên giường, vẫn chưa hoàn hồn, đang ở trong trạng thái hóa đá.
- Này nhóc...!
-.............
- Hêy!- Vương Thanh dùng đầu ngón tay đẩy đẩy vai nhỏ của cậu nhóc
-............ - Vẫn không phản ứng.
Vương Thanh buồn chán chép miệng. Ngã phịch xuống giường, lia mắt về phía hóa thạch đang ngồi ở mép giường kia, thấy cậu hoàn toàn không để ý chính mình, bất mãn làu bàu:
- Gì chứ? Xùy! Trẻ con bây giờ thật khó hiểu!
"Chờ, chờ, chờ, ta chờ a...!"- Vương Thanh lảm nhảm.
- Chú ơi!-Hóa thạch lên tiếng, dịch lại gần nguời kia, phát hiện người kia đã chờ đến mức ngủ mất.
Cậu nhẹ nhàng bò lại gần Vương Thanh, đây là lần đầu tiên Đại Vũ nhìn Vương Thanh trong lúc anh đang ngủ. Trán anh cao, mày kiếm, hàng mi không dài nhưng cũng không quá ngắn, tạo nên chút cứng cáp nhất định, cặp mắt khẽ xếch lên, ánh mắt sắc bén đầy áp lực giờ không còn nữa, tiện tại nhìn vào khiến cho người khác cảm thấy anh áy thật ngoan ngoãn, mũi cao thẳng nam tính, môi mỏng mang chút sắc hồng khẽ mím, khuôn mặt trắng mịn, mang theo chút trẻ con không hề phòng bị mà ngủ.
Tim Đại Vũ tăng tốc, có chút xúc động muốn chạm vào khuôn mặt kia. Nhưng bàn tay nhỏ vừa giơ ra, lại ngập ngừng dừng lại.
Cậu sợ, sợ hãi. Sợ đây chỉ là do cậu ảo tưởng tạo thành, sợ khi chạm vào rồi giấc mộng kia sẽ tan biến.
Đại Vũ khóc, khóc một cách nghẹn ngào, lại liều mạng kìm nén sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-vu-baba-den-day-thuong-con-di/2938666/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.