"Huyết mạch?" Farh khó hiểu nhìn về phía đốm sáng.
Nhận thấy cảm xúc của Farhrael, đốm sáng chậm rãi tiến lại gần: "Không hiểu à? Hừm, để xem.. À, là toàn bộ nhiễm sắc thể ấy!"
"Ồ!" Farh làm bộ hiểu biết: "Nói vậy là mi đọc được thông tin di truyền các kiểu."
"Đúng rồi!"
"Mà đọc bằng cách nào cơ?"
Đốm xanh hồn nhiên đáp: "Dung hòa huyê.. Từ từ, khoan, quái tai! Cậu đáng lí có thể tự hiểu rõ mà không cần thắc mắc mấy thứ này mới đúng!"
"908! Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
"Tôi không hiểu câu hỏi, thưa ngài?" Bóng đa năng số hiệu 908 hồi đáp.
"Đừng giả bộ, ngươi biết ta muốn hỏi điều gì, nói xem tại sao vật chủ không nhận được thông tin truyền tải! Có phải xuất hiện lỗi trong quá trình dung hòa hay không?"
".. Tôi không hiểu câu hỏi, thưa ngài. Mời xác nhận chi tiết lệnh lần nữa!"
Lần này tới phiên đốm sáng xanh ngây ra như phỗng. Farh một bên thấy khó hiểu bèn chen vào hỏi: "Chuyện gì vậy?"
"Dung hòa huyết mạch. Cậu biết không?"
Farh vuốt cằm suy tư, gật gù rồi quả quyết lắc đầu: "Không!"
"Đại khái là tôi biết về cậu đồng thời cậu cũng biết về tôi. Nó mang tính phản hồi hai chiều. Hiện tại tôi vẫn liên tục tiếp nhận thông tin di truyền từ DNA của cậu, nhưng cậu dường như lại không biết gì về tôi cả. Chẳng trách cậu đập tôi bẹp bẹp liên tục tù tì. Mặc dù là thứ đồ vô văn hóa nhưng xem ra không trách cậu."
Farhrael nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ve-gia/3357701/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.