🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trên điện Tuyên Thất không một ai lên tiếng, ắt hẳn đã có người nghe về chuyện này, chẳng qua không quá bận tâm.



“Một sợi thừng vắt trên xà nhà, lúc tội thần chạy đến, Mao tướng quân đã trút hơi thở. Có người nói hắn say rượu nên mới tự treo mình lên, nhưng tội thần biết không phải như thế. Sau khi sĩ tử nhảy sông, hắn bị cách chức, mười năm nghèo khổ vất vả, đã vậy còn bị chỉ trích là đồ hèn nhát sợ không dám chiến. Hắn mà hèn nhát sao? Nếu hắn hèn nhát, việc gì phải dẫn tàn binh phòng thủ núi Mang để rồi bị di chứng suốt đời? Chỉ là hắn… chỉ là hắn, không nghĩ được sâu xa chu toàn. Về sau tội thần mới hiểu, người có xương sống thì quốc gia cũng có, xã tắc cũng có, man tộc Thương Nỗ xâm lấn lãnh thổ Đại Chu, đàm phán hòa bình chính là bẻ gãy xương sống của quốc gia, người bị gãy xương còn không đứng nổi, quốc gia xã tắc mà bị gãy xương, thử hỏi sau này đứng dậy kiểu gì? Cho nên dù nghị hòa chỉ là kế quyền lợi thì các sĩ tử học giả cũng sẽ không đồng ý, bởi vì có một số thứ, tỉ dụ như con tim, tỉ dụ như xương cốt, là không thể nhân nhượng, đó mới là lí do khiến bọn họ nhảy sông. Sĩ tử nhảy sông không sai, tấm lòng chân thành đã được trời đất chứng giám, thế nhưng là ai sai đây? Là lỗi của Mao tướng quân sao? Hay là lỗi của bách tính Cật Bắc chịu khổ? Không phải. Điều duy nhất không ổn là vào thời

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-van-dai/2875615/chuong-202.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thanh Vân Đài
Chương 202
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.