Bao Húc sững sốt nhưng không thấy vui mừng.
"Ây. . . Bùi tổng, tôi không cần. Tôi thấy ở công ty rất tốt."
Đây là lời nói thật lòng của cậu ta.
Ra ngoài chơi? Có thể chơi cái gì?
Không phải vẫn tiếp tục ngồi ở mấy tiệm Internet sao?
Tiệm net sao thoải mái bằng công ty?
Nơi đây mỗi người đều là nhân tài, nói chuyện lại êm tai, cậu cực kỳ thích chỗ này!
Bùi Khiêm đã sớm nghĩ cậu ta sẽ nói như vậy, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc.
"Cậu vậy là không được, hoàn toàn sai!"
"Có câu, đọc vạn quyển sách, đi vạn dặm đường. Thiết kế trò chơi không phải nhắm mắt làm liều, muốn sau này có thành tựu nhất định phải mở rộng tầm mắt!"
"Trong vòng một tháng này, cậu không thể tiếp tục dùng internet. Tiếp theo tôi sẽ để trợ lý Tân lập một hành trình cho cậu, cậu phải đi tham quan toàn bộ các địa điểm du lịch nổi tiếng trong nước, lần lượt đánh dấu từng cái, rồi lại đi khảo sát học tập các công ty game lớn trong nước, làm tăng kiến thức của chính mình."
"Đây là vì điều mà công việc cần, không thể từ chối, hiểu chưa?"
Nhìn thấy Bùi tổng cau mày nhăn mặt, Bao Húc không dám thất lễ, chẳng còn cách nào khác hơn là gật đầu: "Ok Bùi tổng."
Cuộc trò chuyện của hai người khiến mọi người bên cạnh thấy sững sờ.
Đây là nhân viên và ông chủ từ trên trời rơi xuống sao!
Ông chủ phải bắt nhân viên hưởng lương nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ty-phu-nho-thua-lo-game/3142954/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.