Dịch: Cá Mòi
Biên: Cún
Bùi Khiêm chợt thấy tương lai của mình trở nên tươi sáng!
Trước đây hắn chỉ có 50.000 tệ vốn hệ thống, muốn dùng chút tiền này đi thuê nhân viên thì hơi ít.
Thế nhưng hiện tại trong tay Bùi Khiêm có tận 300.000 tệ vốn hệ thống cơ đấy!
Thuê một nhân viên, không phải quá đủ sao?
Bùi Khiêm rút kinh nghiệm xương máu, hắn tổng kết lại bài học về thất bại trước đó, đó là những điểm sau:
Đầu tiên là do xui xẻo!
Ai biết mình tiện tay làm một trò chơi rác rưởi lại bị một UP chủ nổi tiếng trong khu trò chơi để mắt tới cơ chứ?
Nếu không có tên Kiều Lão Thấp này thì mình đã có thể thành công lỗ tiền rồi.
Thứ hai, Bùi Khiêm cũng hơi hoài nghi về năng lực của mình.
Có phải vì hắn quá thông minh nên mới không thể thua lỗ?
Có những người cố gắng hết sức để kiếm tiền, nhưng làm sao vẫn thất bại và lỗ vốn.
Còn một số người vắt hết đầu óc muốn lỗ tiền thì lại không thể thua lỗ!
Bùi Khiêm cảm giác mình dường như là người sau.
Do đó hắn cảm thấy mình nên tìm người hỗ trợ.
Tuyển dụng!
Chỉ cần mình tuyển đám lưu manh để phụ trách những nhiệm vụ này thì có thể thoải mái lỗ tiền rồi.
Nghĩ như vậy, Bùi Khiêm đột nhiên không hề cảm thấy tức giận Mã Dương, cho dù hắn vừa bị cậu ta hãm hại.
"Mã Dương quả thực là món quà mà trời cao ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ty-phu-nho-thua-lo-game/3142822/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.