Dịch: Waynell
Biên: Duy Anh
Kiều Lương choáng váng đầu óc.
Đã đi hết con đường này rồi sao?
Như vậy đã hoàn thành trò chơi?
Lúc qua cửa chỉ có một dòng chữ?
Tốt xấu gì ngươi cũng phải làm cho ta cái cúp! Làm cả bục trao giải nữa chứ!
Nếu ngươi không có những loại tạo hình mỹ thuật này thì ít nhất cho ta tiếng chúc mừng cũng được!
Tiếng hoan hô tốn của ngươi bao nhiêu tiền, còn keo kiệt như thế sao?!
Dùng tới tám tiếng qua cửa mà ngươi chỉ hiện lên cho ta cái màn hình màu đen, còn phát lên đó một câu trào phúng!!!
Kiều Lương cảm thấy cả cơ thể lẫn tinh thần đều không thể chịu nổi nữa.
Hắn thật sự bị người ta đùa bỡn, thật sự bị trò chơi này làm tức giận muốn khóc!
Tuy Kiều Lương có chút hụt hẫng lẫn tức giận nhưng trong nội tâm lại có cả chút vui mừng, thoáng có cảm giác... thoải mái?
Không phải do cậu ta cuồng bị tra tấn mà bởi vì Kiều Lương biết, những thứ này đều là tư liệu sống quý giá!
Nhìn thấy người làm video chịu khổ như thế, các khán giả, các ngài còn không nhanh nhanh ghi mấy lời khen ngợi cho ta sao?
Kiều Lương kiểm tra một chút, toàn bộ quá trình chơi game tám tiếng của cậu ta đã được ghi lại vô cùng hoàn chỉnh.
"Ngươi đợi đấy, chờ ta ngủ xong sẽ giải quyết ngươi!"
Kiều Lương quát giọng đầy phẫn nộ với trò chơi. Sau đó cậu cẩn thận sao lưu video lại, ngả đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-ty-phu-nho-thua-lo-game/3142815/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.