Đại học Hán Đông, thành phố Kinh Châu, tỉnh Hán Đông.
"Khiêm nhi, dậy mau, sắp trễ giờ lên lớp rồi! Hôm nay là giờ học của phó viện trưởng, phải điểm danh đó!"
Bùi Khiêm tỉnh lại khỏi giấc mộng, dụi dụi mắt, có chút buồn bực.
’Rốt cuộc là ai đang gọi mình.
‘Không phải mình thuê phòng trọ à? Ai chạy tới phòng mình nhỉ?’
Mở mắt ra liền nhìn thấy một khuôn mặt dài chiếm hết tầm nhìn của Bùi Khiêm.
"Mã Dương?"
Bùi Khiêm ngạc nhiên hỏi, suýt tí nữa thì nghĩ hắn đang nằm mơ.
"Nhanh lên, tao kêu mày dậy, không kịp điểm danh thì đừng trách tao đó." Khuôn mặt dài của Mã Dương nhanh chóng rời khỏi tầm nhìn của Bùi Khiêm, gã ta vội vã rời khỏi phòng ngủ.
Chờ chút, phòng ngủ?
Bùi Khiêm tỉnh táo ngay trong nháy mắt, đánh vỡ trạng thái cá ướp muối, ngồi dậy khỏi giường.
Phòng ký túc xá sáu người ở trường đại học!
Lúc đó hắn nằm ở giường bên cạnh cửa, hắn vẫn nhớ vào mùa đông cửa không đóng kín được, có gió lùa qua khe cửa nhỏ, vì điều này mà năm đó Bùi Khiêm phàn nàn không dứt.
Hai người anh em còn sót lại trong phòng cũng nhanh chóng thu dọn đồ đạc, lập tức đi ra ngoài.
"Nhanh lên Khiêm nhi, chạy hai bước vẫn có thể đuổi kịp. Nếu không lúc điểm danh tụi tao không thể kêu giùm mày đâu, bị phó viện trưởng bắt được thì thảm lắm."
Hai người bạn cùng phòng này vội vã rời đi.
Bùi Khiêm không khỏi tự tát mình hai cái.
Híc... đau quá!
Đây không phải là lúc mình học đại học sao? Thật hay giả vậy?
Tiết của phó viện trưởng...điểm danh...vậy là năm nhất đại học...
Năm 2009?!
Chẳng lẽ mình trở về mười năm trước?
Bùi Khiêm thấp thỏm trong chốc lát, chỉ một lúc sau đã thản nhiên tiếp nhận sự thực này.
Sau khi tốt nghiệp đại học năm 2013, hắn làm hai nghề, cũng nhảy việc mấy lần, sau đó còn gặp phải đám lãnh đạo xỏ lá, cũng gặp phải nhiều lục đục trong công việc.
Tóm lại, hắn bị công ty bóc lột và vắt kiệt sức lao động.
Gặp phải chuyện tốt như quay về quá khứ này đương nhiên phải vui mừng rồi. Có thể trở lại mười năm trước để làm lại từ đầu, đây chính là điều mà biết bao người muốn cũng không được à nha.
Bùi Khiêm tỉnh cả ngủ, vươn mình ngồi dậy khỏi giường.
Làm gì tiếp theo nhỉ?
Có nên báo cáo tình hình cho Cục quản lý Thời gian và Không gian không?
Mình sẽ không bị bắn chết ngay tại chỗ, giết người diệt khẩu chứ?
Hay... đầu tiên sau khi chuyển kiếp, trước tiên đi học cái đã?
Bệnh thần kinh à!
Ký ức mười năm trước rất mơ hồ, nhưng Bùi Khiêm vẫn miễn cưỡng nhớ rằng năm thứ nhất hắn cúp rất nhiều tiết học, bao gồm tiết của Phó viện trưởng, nhưng không bao giờ bị rớt môn.
Tuy Phó viện trưởng ngoài miệng nói sẽ điểm danh nhưng thực tế không hề làm vậy.
Ngược lại, có một giáo viên nam trẻ trông rất tốt bụng, xưa nay không hề điểm danh, nhưng cuối kỳ đột nhiên điểm danh một lần và còn tính vào kết quả thi.
"Tôi không nhớ tên các bạn nên phải làm quen với mọi người một chút."
Đó là những gì thầy ấy nói.
Cho đến bây giờ Bùi Khiêm nghĩ tới chuyện đó vẫn có cảm giác bị lừa một vố, dù sao khi đó hắn còn trẻ, vô cùng tin tưởng vị thầy giáo tốt tính này.
Đúng lúc này, một màn hình sáng trong suốt đột nhiên xuất hiện trước mặt Bùi Khiêm, từng dòng chữ nhanh chóng hiển thị.
[Hệ thống chuyển đổi tài phú đang ràng buộc kí chủ...]
[Ràng buộc thành công]
[Kí chủ: Bùi Khiêm]
[Xin mời kí chủ đọc hướng dẫn sử dụng hệ thống]
‘Chuyện gì xảy ra?!’
Bùi Khiêm sợ hết hồn, rồi lại mừng rỡ như điên.
Quả nhiên sau khi chuyển kiếp nhất định có hệ thống, đây là bàn tay vàng!
Bình tĩnh, bình tĩnh. Đây là một motip thông thường, không có gì đáng ngạc nhiên.
Bùi Khiêm nhanh chóng bình tĩnh lại, bắt đầu quan sát các thông tin trên màn ánh sáng.
[Hệ thống chuyển đổi tài phú]
[Tỷ lệ chuyển đổi lợi nhuận/thua lỗ: hiển thị sau]
[Vốn hệ thống: 50.000]
[Tài sản cá nhân: 443]
Giao diện sử dụng rất quen thuộc.
Bên dưới giao diện có một khu vực giống như khung chat, được sử dụng để hiển thị một số thông tin, chắc hẳn là hướng dẫn sử dụng.
[Quy tắc chuyển đổi tài phú]
[Cách một quãng thời gian, hệ thống sẽ cung cấp cho kí chủ số lượng *Vốn hệ thống* nhất định, chỉ có thể dùng cho các hoạt động thương mại thông thường của công ty, không thể hoang phí]
[Sau một thời gian sẽ tiến hành kết toán, tùy theo mức độ lời lỗ khác nhau, dựa theo tỉ lệ để chuyển đổi thành *tài sản cá nhân* mà ngài có thể tự do chi tiêu]
[Bước kế tiếp: Xem quy tắc chi tiết]
"Ồ? Hệ thống này kiếm bộn tiền à!"
"Mày cung cấp tài chính cho tao, còn chia tiền cho tao nữa? Hệ thống lương tâm!"
Ngay lập tức Bùi Khiêm đã hiểu chức năng của hệ thống này.
Mặc dù "Vốn hệ thống" và "Tài sản cá nhân" đều là "tiền", nhưng chúng là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Tài sản cá nhân được hiển thị là 433, có nghĩa là trên người Bùi Khiêm tổng cộng chỉ có 443 tệ. Đây là số tiền mà hắn có thể tự do chi tiêu.
50.000 tệ ấy là vốn hệ thống. Theo giải thích của hệ thống, số tiền này chỉ có thể dùng để tiến hành các hoạt động thương mại, ví dụ như mở công ty.
Sau một thời gian ngắn, bất kể kiếm được tiền hay thua lỗ thì một phần tương ứng sẽ được chuyển đổi thành tài sản cá nhân theo một tỷ lệ nhất định. Đến lúc đó Bùi Khiêm có thể tiêu xài thỏa thích!
"Thật thú vị! Xem các quy tắc chi tiết nào."
Bùi Khiêm tiếp tục click vào màn ánh sáng để kiểm tra.
[Kí chủ phải tham gia vào các hoạt động thương nghiệp bình thường, hợp lý, hợp pháp và có hàm lượng kỹ thuật]
[Các hành vi sau đây là trái với quy tắc, xin lưu ý]
[Danh mục lợi nhuận]
[1. Mua bất động sản quy mô lớn, nâng giá phòng]
[2. Mua tiền kỹ thuật số bất hợp pháp, tham gia các chương trình góp vốn phi pháp]
[3. Đầu cơ trục lợi, hạ giá vật tư, phá vỡ trật tự thị trường]
[...(click vào để mở rộng 97 hành vi trái quy tắc còn lại)]
[Danh mục hao tổn]
[1. Làm từ thiện, hoặc đưa tài sản của công ty cho người khác.]
[2. Mua, thuê nhân viên, thuê văn phòng và mua đồ dùng văn phòng với giá cao hơn tiêu chuẩn thị trường]
[3. Tiêu cực lười nhác, hiệu suất hạ thấp quá mức, không thể tạo ra bất kỳ giá trị nào trong thời gian dài]
[...click để mở rộng 97 hành vi trái quy tắc còn lại)]
[Điều khoản bổ sung: Kí chủ không thể tiết lộ hoặc ám chỉ về hệ thống cũng như những thứ sẽ phải khiêu chiến dưới bất kỳ hình thức nào]
[Hệ thống có quyền giải thích cuối cùng về định nghĩa các hành vi vi phạm]
[Bước kế tiếp: Ngẫu nhiên chọn tỉ lệ chuyển hóa lời/lỗ]
"Các quy tắc thực sự nghiêm ngặt."
Bùi Khiêm xem xét 200 điều vi phạm. Các phương án xuất hiện trong đầu hắn lần lượt bị gạt bỏ.
Đầu cơ bất động sản và mua tiền kỹ thuật số đều bị hệ thống cấm.
Đầu tư thông thường và các hành vi quản lý tài sản có thể được, nhưng về mặt lợi nhuận hàng năm nói chung sợ là rất khó thỏa mãn nhu cầu của Bùi Khiêm.
Có tới 200 quy tắc vi phạm, không chỉ hạn chế các hoạt động "lợi nhuận" của Bùi Khiêm mà còn hạn chế các hoạt động "thua lỗ" của hắn.
Nói tóm lại, mọi hành vi sai trái đều bị cấm.
Bùi Khiêm tiếp tục click vào màn ánh sáng để tiến vào bước kế tiếp.
[Tỷ lệ chuyển đổi lời/lỗ đang được tạo ngẫu nhiên...]
[Tỷ lệ chuyển đổi lợi nhuận là 100:1, tỷ lệ chuyển đổi thua lỗ là 1:1]
"Chà, đợi đã, tỷ lệ này..."
Bùi Khiêm xem xét kỹ hơn và phát hiện rằng điều này có vẻ hơi bị bug*.
(bug: lỗi trong game/hệ thống)
Tỷ lệ chuyển đổi thua lỗ hơi cao?
Nếu tất cả vốn của hệ thống đều lỗ sạch thì phần lỗ đó có thể chuyển thành tài sản cá nhân!
Mất tiền cũng đồng nghĩa với việc kiếm được tiền!
"Tỉ lệ chuyển đổi ngẫu nhiên tốt như vậy? Mình quả thực là một Âu hoàng** à nha!"
(Âu hoàng: ý chỉ người cực kỳ may mắn)
"Đáng tiếc là tỷ lệ chuyển đổi lợi nhuận có hơi thấp, nhưng không sao, thua lỗ dễ hơn kiếm tiền nhiều!"
Bùi Khiêm cảm giác vận may của hắn đại bạo phát!
[Bước cuối cùng: Vui lòng đặt tên cho công ty của ngài (click vào đây)]
Bùi Khiêm suy nghĩ một chút, cuối cùng gõ vào ô nhập số liệu: Công ty trách nhiệm hữu hạn mạng lưới công nghệ Đằng Đạt. (Tenda Network Technology Co., Ltd.)
Cái tên này có nghĩa là "lên như diều gặp gió".
Cũng chính là hy vọng công ty Đằng Đạt này sẽ nhanh chóng thất bại!
[Hoàn thành đăng ký Công ty trách nhiệm hữu hạn mạng lưới công nghệ Đằng Đặt]
Sau khi bước cuối cùng được hoàn thành, thông tin trên màn sáng biến mất và trở về trạng thái ban đầu của bảng điều khiển.
[Hệ thống chuyển đổi tài phú]
[Kí chủ: Bùi Khiêm]
[Tỷ lệ chuyển đổi lợi nhuận 100:1, tỷ lệ chuyển đổi thua lỗ 1:1]
[Thời gian kết toán tiếp theo: 14 ngày sau]
[Lưu ý: Một tuần trước khi kết toán, nếu sản phẩm chưa được phát hành, ngày thanh toán sẽ bị hoãn lại và thời gian hoãn sẽ được xác định bởi hệ thống.]
[Vốn hệ thống: 50.000]
[Tài sản cá nhân: 443]
Bùi Khiêm kiểm tra ý nghĩa của ghi chú này.
Một tuần trước khi quyết toán, trên tay Bùi Khiêm nhất định phải có sản phẩm được phát hành.
Điều này rất hợp lý.
Nếu như không có quy tắc này, Bùi Khiêm có thể đưa tất cả các tài sản của công ty vào sản xuất một ngày trước khi kết toán, như vậy vốn tài chính sẽ biến thành 0, tương đương với việc chui qua kẽ hở.
Có quy tắc này, Bùi Khiêm nhất định phải đặt tất cả các sản phẩm lên kệ để kiếm lợi nhuận một tuần trước khi kết toán. Cho dù là lời hay lỗ thì bước đi này không thể nhảy vọt qua được.
"Thiếu đi một cách lợi dụng sơ hở, nhưng thôi không có vấn đề gì."
"Vì vậy việc tiếp theo mình phải làm là biến hệ thống tài chính về thành 0, còn tài sản cá nhân từ 443 thành 50.443."
"Không phải chỉ là thua lỗ theo quy tắc thôi sao? Mình cảm thấy không khó lắm." Bùi Khiêm tràn đầy tự tin.
Hắn chỉ cần mở một công ty, sáng tạo và phát triển sản phẩm như bình thường.
Sau đó với tư cách là chủ sở hữu công ty, chỉ cần đi chệch hướng một tí tẹo, dẫn tới con đường sai lầm.
Chẳng phải thành công sao?
Có rất ít công ty khởi nghiệp thành công, nhưng công ty khởi nghiệp thất bại lại vô cùng nhiều. Cái nào dễ hơn hơn là điều hiển nhiên rồi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]