Dịch giả: gaygioxuong
Nhằm tìm kiếm Tuyền béo và Lâm Phương đã biến mất trong rừng kén xác chết, tôi đơn độc dấn bước vào một cõi thuộc về những người đã khuất. Trước chuyến xuất ngoại lần này, tôi hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có một ngày mình lại đi vào mộ cổ, nói chi tới việc mang theo chân lừa đen với gạo nếp; Ngay cả ngọn nến canh nhà của Mô Kim Giáo Úy tôi cũng chằng mang theo một cây nào. Chẳng hiểu cái nơi quỷ quái này có phải thật sự là có vật uế tạp gì đang quấy phá hay không nữa. Người già thường nói, gặp vật uế tạp, phải lớn tiếng mắng vài câu thật tục tĩu vào. Có câu người sợ quỷ ba phần, quỷ kính người bảy thước. Nhưng hiện giờ chúng tôi đang ở nước ngoài, giữa một vùng đất của dân man di. Theo tôi nghĩ, với trình độ lạc hậu của cái đám ma quỷ ở đây, chưa cần nói đến tiếng Trung, mỗi cái từ Fuck của tiếng Anh chúng còn không hiểu nữa là; Thế là đâm ra tự nhiên lo lắng, không biết đến lúc gặp chúng thì phải nói chuyện với nhau thế nào.
Tôi giơ đèn pin, săm soi từng khe hở giữa đám kén xác chết, tập trung tinh thần tối đa, sợ vô tình lướt qua hai người Tuyền béo. Ai ngờ, đi vào càng sâu càng tối, xác chết vây quanh cũng càng lúc càng dày đặc hơn, nhưng vẫn không thấy bóng dáng hai người đâu cả. Tôi quay đầu lại nhìn, thấy con đường mình vừa đi qua đã bị đám kén xác chết màu nâu bịt kín. Chúng giống như một vách tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tuyen-tam-tung/2158159/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.