Sáng hôm sau trông khí sắc nữ thần y đã khá hơn một chút. Mùa thu trời rất hay mưa, nữ thần y ngồi trên trường kỷ trong căn phòng ngủ của nàng nhìn mưa bay bay qua khung cửa sổ. Mưa dai dẳng thế này đến bao giờ cho dứt? Mưa cứ mãi lất phất, gió rít không ngừng nhưng nàng không cảm thấy lạnh mà chỉ thấy trong đầu nóng ran. Nàng lắc đầu thật mạnh, muốn xua đuổi hết ý tưởng không may trong đầu. Cửu Dương đã bảo nàng hãy tin tưởng ở chàng, nhưng, chỉ còn một tuần nữa mà thôi...
Bên ngoài có tiếng chân, nữ thần y biết Cửu Dương đến. Quả nhiên là chàng. Cửu Dương bước vào phòng, trông chàng mệt mỏi thấy rõ. Chàng tiến lại gần trường kỷ bảo:
- Huynh đưa muội đi Đàm Giá tự thưởng ngoạn phong cảnh, được chăng?
- Tiết trời âm ỉ thế này mà đi thưởng ngoạn phong cảnh ư?
- Tiết trời này mới thích hợp đi ngắm cảnh chứ, bởi không người đông đúc chen lấn, chúng ta được tự do hơn. Chờ đến trời trong sáng, không gió mưa mà lên núi, thì chỉ có người xem người mà thôi.
- Chẳng trách gì Mã phu tử luôn khen văn thi của huynh, các văn sĩ ở Giang Nam ai cũng rất thích văn thi của huynh, bao người muốn tìm gặp huynh một phen cho biết mặt.
Cửu Dương cười cười, nửa đùa nửa thật:
- Được rồi, vậy chờ đến khi chúng ta về lại Hàng Châu, lúc nào rảnh huynh mời các văn sĩ Giang Nam đến, muội sẽ đứng thỉnh khách.
Nữ thần y gật đầu tỏ vẻ đồng ý, hỏi:
- Đến tối chúng ta sẽ về ư?
- Không, tối nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su-3/1849879/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.