Một thời gian sau, vào một buổi trưa, Uyển Thanh mang cơm vào phòng mời nữ thần y ăn cơm. Ở bàn ăn chỉ có một mình nàng như mọi khi. Bấy giờ Cửu Dương đã lên tới chức thượng thư bộ hộ nên công việc lại càng nặng nề hơn xưa. Cả một buổi chiều dài dằng dặc, nữ thần y sốt ruột. Cửu Dương vẫn chưa về. Nữ thần y đi ra vườn hoa, đứng bên hồ nước, hiện là mùa đông nên trong hồ không còn đàn cá vàng bơi lội qua lại, vườn hoa cũng rất trống trải, hàng liễu chỉ còn những cành trơ xương. Nữ thần y đứng trong vườn hoa một lúc nàng trở về phòng. Bóng hoàng hôn đã lùa vào trong phòng nhưng nàng vẫn cảm thấy thì giờ đi quá chậm. Nữ thần y đi qua, đi lại, từ đầu trường kỷ đến cuối trường kỷ, chốc chốc nàng lại đến bên khung cửa sổ nhìn ra sân.
Nàng nhớ lại sau buổi cơm trưa, Uyển Thanh nói: “Dạo gần đây trong triều giữa đại nhân của chúng ta và Phủ Viễn tướng quân xảy ra một trận tranh chấp kịch liệt, hình như có liên quan đến một việc trong quân cơ xứ. Sau đó Phủ Viễn tướng quân sai người mang chiến thư tới phủ hẹn đại nhân tỉ võ.”
Nữ thần y nhớ khi đó nàng đã nhìn Uyển Thanh sửng sốt. Với hơi thở bỗng nhiên trở lên gấp rút vì bị kích động quá mạnh, nàng hỏi: “Thế huynh ấy có nhận lá thư không?” Tuệ Dung rót trà ra li cho nữ thần y, không ngần ngại gật đầu: “Tế Nhĩ Ha Lãng hẹn đại nhân ngày mười lăm tháng năm này ở Thiên Sơn giải quyết thù mới hận cũ, đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su-2/2319506/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.