Từ khi nữ thần y vào Tư đồ phủ mỗi sáng Uyển Thanh đều lãnh nhiệm vụ mang nước và khăn rửa mặt đến phòng cho nữ thần y, sau đó đưa nữ thần y ra sảnh ăn điểm tâm. Sáng nay Uyển Thanh đến sớm như mọi lần, đứng nhìn nữ thần y chải tóc, Uyển Thanh cũng tiện thể soi bóng nàng trong chiếc gương đồng. Từ nhỏ, Uyển Thanh đã biết nàng xinh đẹp, cả Ngao phủ đều khen nàng xinh đẹp, thậm chí chẳng thua người chị đồng môn của nàng Hà Tử Lăng. Uyển Thanh có một dung mạo trời ban, nàng xem đó như là vận may của nàng. Nàng từng kiêu ngạo vì dung mạo của mình, mãi đến khi nữ thần y vào căn phủ này, vào thế giới của nàng, nàng mới bỗng nhiên hiểu được một điều hai chữ mỹ lệ bao gồm quá nhiều cái: phong độ, dáng dấp, ăn nói, khí chất, thậm chí tư tưởng, học vấn, chiều sâu, tình cảm... đều ở bên trong. Nàng đuổi không kịp nữ thần y. Nàng đối với nữ thần y có phần sùng bái, tuy nàng không để lộ ra. Nàng sùng bái cái trang nhã và dịu dàng của nữ thần y, những động tác nhỏ như chải tóc cũng cực kỳ duyên dáng, cái đó muốn học cũng không nổi, một cái đẹp sâu kín bẩm sinh. Chính cái đẹp ấy đã tóm bắt được Cửu Dương. Cửu Dương, người đàn ông đối với nàng lạnh lùng như tuyết ấy. Người đàn ông đặc biệt nhất trong những người đàn ông nàng gặp. Nàng từng đánh cuộc không có một người đàn ông nào sẽ tóm bắt được nàng. Kết quả vẫn cúi đầu khuất phục trước Cửu Dương. Nào chủ nghĩa độc thân, nào suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su-2/2319486/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.