Một buổi chiều tháng mười nắng rọi sáng bừng khắp Sách phủ. Tân Nguyên đang ngồi trong sảnh, xem mấy bài thơ viết về trà của Tô Đông Pha, nàng xem đến đoạn “tửu tỉnh khước tư ta hưu đối cố nhân tư cố quốc”của bài Vọng Giang Nam Siêu Nhiên Đài Tác, cầm lòng không đậu, lại nghĩ tới vùng đất Hàng Châu, và người ở đó... Tân Nguyên ngồi bên chiếc bàn đặt ở giữa sảnh, tay cầm quyển sách bện bằng nhiều thanh trúc nhỏ, mặt mày ngơ ngẩn.
Chiếc bàn rất to, chính giữa đặt một bàn cờ tướng, quanh đó là cả trăm hộp trà và mười mấy niêu nước sôi. Sách Ngạch Đồ ngồi đối diện Tân Nguyên, Tiểu Điệp thì ngồi cạnh Sách Ngạch Đồ. Từ trưa đến giờ Sách Ngạch Đồ đã thử qua bảy mươi mốt loại trà mà Tiểu Điệp pha cho rồi, còn chưa ưng ý, tiếp tục thử đến loại trà thứ bảy mươi hai. Tân Nguyên, Sách Ngạch Đồ và Tiểu Điệp lặng lẽ ai làm việc nấy, không khí trong sảnh êm ả thư nhàn. Được một lúc, Sách Ngạch Đồ gọi vọng ra ngoài sai mấy đầy tớ gái đi châm thêm nước nóng, tiện thể mang thêm mấy cái chung sạch vào sảnh.
Lúc một đầy tớ gái mang nước nóng vào đã sơ ý làm đổ một ít nước ra bàn, nhỏ xuống đùi Tân Nguyên, nhưng Tân Nguyên mải xem sách trúc, đầu không ngẩng lên mà chỉ lơ đãng nói:
- Lần sao cẩn thận một chút nhé.
Rồi tự lấy khăn tay lau, không đợi Tiểu Điệp giúp nàng lấy khăn lau.
- Không biết bài thơ nào của Tô Thức khiến cách cách chăm chú thế?
Sách Ngạch Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su-2/2319473/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.