Bình minh ló dạng là nữ thần y thức dậy và làm đồ ăn sáng. Sáng nay, nàng làm món mì xào cải cho Phi Yến, Tiểu Tường, Nghị Chánh và bọn trẻ ăn. Bọn trẻ còn chưa ngủ dậy, nên Phi Yến, Tiểu Tường và Nghị Chánh vào nhà bếp dùng bữa sáng với nữ thần y.
Ba người ngồi vào bàn ăn, nữ thần y bưng một mâm mì xào đặt lên bàn, nói:
- Mời mọi người dùng điểm tâm.
- Cám ơn muội – Tiểu Tường đáp.
Nữ thần y gật đầu, cũng ngồi vào chiếc ghế cạnh Tiểu Tường. Nói là ăn sáng chứ thật ra nữ thần y chỉ ăn một chén mì nhỏ cho đỡ lòng, thậm chí nàng cũng không nhớ nàng đã ăn mấy đũa mì, và uống những gì? Đầu óc nàng rối tung rối bù, nàng nghĩ tới Cửu Dương, không biết hiện giờ chàng ở đâu? Mắt nàng nhìn làn khói bếp bay tản mác quanh căn phòng ăn mà đầu óc nghĩ tới khuôn mặt điển trai của chàng, ánh mắt dịu dàng, nụ cười ngọt ngào, luôn luôn lúc nào cũng hướng về nàng.
Nữ thần y không ăn nổi nữa, nàng buông đũa, ra sau nhà ôm thau đồ rồi mở cánh cổng phía sau cô nhi viện ra bờ sông giặt giũ.
Một cơn gió thổi rung rinh bức rèm liễu, nơi nữ thần y ngồi giặt đồ, bầu trời buổi sáng hôm nay xanh biếc, mây trắng nhẹ bay, một cánh chim chao mình trong cơn gió sớm, khí hậu thật trong lành, mát mẻ. Nữ thần y nhìn khung cảnh tuyệt đẹp đó, lòng nàng quặn thắt, ánh mắt nàng như xuyên qua tấm rèm liễu, cảnh cũ hiện về trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su-2/2319469/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.