Lại nói tới Mẫn Mẫn, sau khi Tiêu Phong rời phủ nàng trở về phòng cố gắng dỗ giấc ngủ nhưng không sao ngủ được, cứ nằm trằn trọc mãi trên giường như thế đến nửa đêm. Có vài lần bọn a hoàn đứng bên ngoài hành lang dùng hết lời lẽ thiệt hơn khuyên nhủ nhưng Mẫn Mẫn vẫn không cho họ vào hầu, cũng không chịu nói năng gì, làm cho bọn họ hết sức lo lắng. Nhưng Mẫn Mẫn nào có ý tự sát, nàng đuổi mọi người ra ngoài, chỉ đau buồn đến độ muốn biến thành gỗ đá vô tri thôi. Trong lúc hết cách mọi người cũng bỏ mà đi.
Khoảng gần cuối canh ba Mẫn Mẫn rời phòng ngủ đi đến thư phòng của Tiêu Phong, bọn lính gác cửa không có ở đó, nàng thấy hơi lạ nhưng không bận tâm. Mẫn Mẫn mở cửa thư phòng, nàng nghe tiếng gió vút qua tai, nhưng một lần nữa cũng không chú tâm mà chỉ muốn đi đến nơi đặt chiếc tủ to cao ở cuối phòng. Chính bản danh sách là nguyên do duy nhất Tiêu Phong đồng ý thành hôn với nàng, bây giờ mọi sự đã đành, tình cảm của chàng đã hiển lộ và phân biệt trắng đen rõ ràng, nàng thật sự không cam tâm để chàng dễ dàng có bản danh sách!
Mẫn Mẫn còn đang mở các hộc tủ tìm kiếm, chợt nàng cảm giác một vật lành lạnh chạm vào gáy, không nhìn cũng biết đó là một lưỡi dao, quả nhiên nàng nghe tiếng nói khẽ bên tai:
- Để xem miệng của nhà ngươi nhanh hay dao của những huyết trích tử bọn ta nhanh hơn?
Mẫn Mẫn nghe tiếng nói quen thuộc mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su-2/2319427/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.