Chiều hôm sau nữ thần y vừa quét sân vừa nhìn ra Trường Tinh môn, nàng không ngừng nghĩ đến những lời Tiêu Phong đã nói với nàng bên bờ Vô Định hà hôm kia… cùng nhau rời khỏi kinh thành… đi tìm một bầu trời riêng cho hai người… Sự phân vân, giằng co khiến nữ thần y cảm thấy khó thở. Nàng đợi Tiêu Phong đến tận nửa đêm nhưng không thấy chàng xuất hiện, trời đổ cơn mưa bất chợt nên nàng đành trở về phòng, leo lên giường nằm bên cạnh Vân Anh, nữ thần y kéo chiếc áo choàng của Tiêu Phong trùm quanh người nàng thay tấm chăn nàng thường hay đắp với Vân Anh.
Đêm đó là một đêm phong vũ loạn cuồng. Nữ thần y nằm mở mắt nhìn trần nhà, không sao ngủ được. Ngoài trời gió thét mưa gào, chớp giăng, sấm nổ liên hồi tưởng chừng như cả không gian chực sập đổ tan tành. Trong căn phòng nhỏ của nàng và Vân Anh mọi vật đều chao động, cơ hồ đang run rẩy trước cơn thịnh nộ của Thiên công. Khoảng cuối canh ba nữ thần y biết nàng sẽ không ngủ được nữa bèn leo xuống giường, vẫn tấm áo choàng khoác trên vai nàng, nữ thần y đi đến mở hai cánh cửa sổ trông ra màn mưa mù đục.
Đêm đó thời gian trôi đi thật chậm mà nàng lại mong cho thời gian trôi đi thật nhanh. Cuối cùng, mặt trời cũng lên rồi màn chiều lại buông, Tiêu Phong vẫn biệt tăm. Sau khi nữ thần y dọn dẹp đống lá khô trong sân tân giả khố xong nàng dựa chổi vào thân cây bạch quả và ngồi xuống gốc cây, nhặt một nhành bạch quả khô lên, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su-2/2319399/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.