Sân phơi thuốc của viện thái y rộng thênh thang, giữa sân đặt một bộ bàn ghế đá, quanh đó là những giàn tre đang chứa những loại thảo dược như hà thủ ô, bướm bạc, ngũ gia bì, thạch xương bồ, lá vằng… khắp nơi đều dậy lên mùi lá thuốc.
Nữ thần y đang đứng bên bàn gói thuốc, thấy một đám cung nữ cũng đang đứng phơi thuốc quanh nàng bỗng hè nhau tụm lại thành một khối, không nhìn ra cổng nàng cũng biết người đang đến là vị cách cách có nhan sắc tuyệt mỹ nhưng tánh tình lại tỉ lệ nghịch với diện mạo trời ban này. Nữ thần y ở trong viện thái y không lâu, nhưng ngày nào nàng cũng nghe bọn nô tì to nhỏ về Mẫn Mẫn. Một vài công công còn giả tướng đi của Mẫn Mẫn để chọc cười đám nô tì, chả là mỗi lần Mẫn Mẫn bước đi, đều cố lấy vẻ nhẹ nhàng tha thướt nhưng mặt mày thì dương dương tự đắc như những ngôi sao trên trời cao cao tại thượng.
Chiều nay Tân Nguyên theo Mẫn Mẫn và A Lan vào viện thái y. Mới ban đầu, nữ thần y chưa nhìn thấy Tân Nguyên, chỉ loáng thoáng trông thấy Mẫn Mẫn và A Lan định tảng lờ hai người này, chợt nàng thấy một cô gái có phong thái vô cùng tao nhã đang đi bên Mẫn Mẫn. Dung mạo cô gái này xinh hơn Mẫn Mẫn rất nhiều. Cô ta vừa đi vừa mỉm cười với bọn cung nữ trong sân, nụ cười của cô ta, nữ thần y thấy tươi tắn như một đóa hướng dương. Chiều nay Tân Nguyên khoác kỳ bào màu hồ thủy, vạt áo thêu hình một con suối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su-2/2319382/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.