Từ khi nữ thần y vào cung, Tiêu Phong cũng ít khi trở về phủ Viễn, ban đêm chàng ở lại luôn trong sở quân cơ. Tiêu Phong không ở trong phủ Viễn, Phi Nhi cũng buồn chán, có một hôm nàng rời khỏi phủ đi tìm Phi Yến, Tiểu Tường và Nghị Chánh.
Chiều hôm đó Phi Yến vẫn với bộ y phục vàng quen thuộc, trên cổ quấn thêm chiếc khăn cũng màu vàng, nàng đi vào ngôi chùa bỏ hoang bên bờ Vô Định Hà đứng im trong sân chùa một lúc rồi bắt đầu đi đi lại lại một cách bất an, trên mặt lộ vẻ đợi mong và sốt ruột. Phi Yến chờ trong sân chùa thật lâu.
Phi Nhi bước lên cầu Vô Định Hà đứng dựa thành cầu nhìn làn nước trong xanh lặng lờ trôi giữa dòng sông. Ánh nắng lung linh trong ánh nước. Nàng đứng thẫn thờ nhìn dòng sông rồi lại nhìn ngôi chùa cổ bên kia cầu, chùa nằm im lìm dưới rặng dương cao vút, xa xa rải rác những căn nhà nhỏ đang sưởi mình dưới nắng. Phi Nhi bước qua cầu, đi thẳng về phía ngôi chùa. Đã là cuối đông nên nắng khá ấm, rất dễ chịu, nhưng đôi chân Phi Nhi vẫn nặng nề, cố lê chân bước tới.
Ngôi chùa này Phi Nhi cũng chẳng biết tên là gì, bị phá hủy từ lâu, khi người Mãn tiến vào kinh thành, đến bây giờ chưa có ai sửa sang lại. Hai bên đường đến chùa dấu vết chiến tranh còn in hẳn nét tang thương. Ðây đó cây cối xác xơ, cành rơi lá đổ. Phi Nhi thở dài, tiếp tục lê chân bước rẽ vào cổng chùa, những chữ trên cột trụ vẫn còn nguyên vẹn: "Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su-2/2319350/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.