Phi Nhi tỉnh dậy sau một giấc ngủ sâu, nàng ngồi dậy, xỏ giày vào chân, đi đến chiếc bàn trang điểm ngắm bóng nàng in trong chiếc gương lăng tiêu. Chiếc bóng chông chênh trên vách vẫn là một khuôn mặt trẻ trung, làn da trắng trẻo hừng hực sức sống, chỉ là bây giờ nàng không còn là một cô gái tự do bay nhảy mà là một viên ngọc nhỏ. Nàng đúng là một viên ngọc nhỏ thật, ở trong căn phủ này chẳng khác một vị khách quý. Trước khi vào phủ Viễn, Phi Nhi cứ đinh ninh bọn a hoàn ai cũng đều sẽ hí hửng nhỏ to về nàng, chí ít cũng săm soi, dò xét nàng nhưng mọi người đều cư xử với nàng rất mực đàng hoàng. Hôm nay là hôm thứ hai Phi Nhi ở trong phủ Viễn, nàng ngồi trước gương vừa chải tóc vừa suy nghĩ cách gặp nữ thần y. Hôm qua nàng không gặp được nữ thần y. Tuy hai người sống trong cùng một căn phủ nhưng mỗi người một nơi. Gian phòng của nữ thần y nằm ở cuối hậu viên, vừa có Tiểu Thúy ở riệt trong phòng canh giữ lại còn có lính tuần tra ngoài phòng. Phi Nhi tưởng nàng sẽ gặp được nữ thần y vào những buổi cơm chiều, nhưng Hiểu Quân nói cơn bệnh của nữ thần y vẫn chưa có khởi sắc, nữ thần y hãy còn rất mệt mỏi, ngủ li bì, khi tỉnh dậy chỉ có thể uống một chút thuốc rồi lại nằm xuống tiếp tục ngủ.
Phi Nhi đặt chiếc lược xuống bàn trang điểm, trên bàn có một chậu nước ấm do Tiểu Liên chuẩn bị cho nàng bèn súc miệng rửa mặt, sau đó ra sảnh dùng điểm tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su-2/2319332/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.