Châu Mạn nhíu mày, vẻ mặt mệt mỏi: "Em tưởng chị của em cả ngày không có việc gì để làm à? Hai đứa dứt khoát không chia tay thì chị có thể ép được sao? Vả lại, em cũng đã mười tám đến nơi rồi, làm chuyện gì thì phải suy nghĩ cho kỹ, chỉ có tư bản mới muốn sao làm vậy được, tình yêu cũng như thế, em hiểu không?"
Châu Trì gật đầu một cái: "Em biết."
"Được, chị đã nói rõ ràng với em rồi, dù sao thì chị cũng không ủng hộ, em tự mình nghĩ đi, chị còn phải đi gọi điện cho Giang Phóng."
Tri Tri ở ngoài cửa nghe lén được dăm ba câu, thấy mẹ mình chuẩn bị đi ra bèn nhanh chóng quay trở lại chỗ ngồi, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Giang Tùy.
"Chị, hai người sao lại bại lộ rồi?"
Giang Tùy đang ăn tối, nhìn thấy tin nhắn gửi tới, không trả lời, lật lật danh bạ nhìn chằm chằm vào "ZC" vài giây, sau đó liền gửi một tin nhắn qua: "Chỗ cậu sao rồi?"
Vừa gửi tin nhắn đi, Giang Phóng nghe điện thoại xong quay lại ngồi xuống.
Giang Tùy nhìn sắc mặt ông, lại cúi đầu xuống, có hơi xấu hổ.
Giang Phóng bỏ điện thoại lên bàn, tiếp tục vấn đề vừa rồi: "Con biết đấy, bố không có yêu cầu gì nhiều với thành tích của con, đây là chuyện của riêng con, tự con cảm thấy tốt là được. Có điều, lão Tôn của các con đối với học sinh đều sẽ có mong đợi, điều này rất bình thường, cũng là trách nhiệm."
"Bố," Giang Tùy chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tri-cua-toi/3095174/chuong-43-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.