Lần đầu tiên trong cuộc đời Giang Tùy nhận được món quà năm mới hồng phấn dịu dàng như thế. Ngoại trừ bụng và mắt, tất cả chú chim cánh cụt này đều được phủ bột màu, ngay cả dây đeo phía sau đầu cũng thế. 
Tri Tri đứng bên cạnh liếc mắt nhìn một cái, cái nhìn có vẻ dè bỉu: "Ôi mẹ ơi, cậu năm nay bao nhiêu tuổi rồi thế?" 
Giang Tùy kinh ngạc một lúc, sau đó vuốt vuốt lớp lông tơ bên ngoài, mềm như nhung. 
"Dễ thương quá." 
"Thích không?" Có thể do mới ngủ dậy, nên giọng nói của cậu có chút trầm khàn biếng nhác. 
Giang Tùy ngẩng đầu, khoảng cách gần như vậy, mới phát hiện khuôn mặt của cậu có chút tiều tụy xác xơ, da vẫn trắng như thế nhưng đôi mắt không mấy có tinh thần, có thể thấy đêm qua cậu ngủ không được ngon. Chung quy lại thì bình thường cậu ấy cũng không dậy sớm như vậy. 
Cô gật gật đầu: "Cảm ơn." 
Châu Trì không nói gì, khóe miệng hơi nhếch lên. 
Giang Tùy lúc này mới phát hiện ra, mấy ngày gần đây đều không nhìn thấy cậu ấy cười. Lần cuối cùng bọn họ nói chuyện với nhau những lời kia, sau đó liền trở nên xa cách rất nhiều, cô cảm thấy không vui, Châu Trì tựa hồ cũng như vậy. 
Cửa sổ xe hạ xuống một nửa, giọng nói của Châu Mạn từ trong xe truyền ra: "A Tùy!" 
"Con tới đây." Giang Tùy đáp lại một tiếng. 
Hai người nhìn nhau vài giây, cũng chẳng có cơ hội nói cái gì. 
"Tạm biệt." Giang Tùy nhỏ giọng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tri-cua-toi/3095124/chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.