Sáng sớm ngày hôm sau, khi tỉnh dậy Uyển Tú chợt nhớ mình đã bỏ quên người nào đó, vì thế mở wechat lên, phát hiện anh ấy còn gửi lịch trình hoạt động cho cô. Nhìn chung, thời gian biểu có chút không thỏa đáng, 3h chiều mới có được thời gian rảnh rỗi.
Anh có ý gì? Anh thật sự muốn đến thành phố M thăm hiệu sách của cô sao? Anh đã nhận ra được tình cảm của mình, nhưng chưa thể hiện điều đó một cách rõ ràng với cô – có thể nói rằng anh chưa lần nào thật sự nghiêm túc tỏ tình với cô.
Hôm nay anh đến đây, liệu có phải là để thổ lộ tình cảm với mình chăng? Nếu không, với mối quan hệ hiện tại của hai người, anh sẽ không có lý do gì để đến đây. Uyển Tú đột nhiên hoảng sợ – cô … vẫn chưa sẵn sàng.
Tuy rằng sau vài lần trò chuyện, quan hệ giữa hai người càng trở nên thân thiết, gần như chỉ cách một tầng giấy mỏng chưa bị đâm thủng, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng tầng giấy này khiến người nào đó cảm thấy khó chịu. Mặc dù có sự sai lệch so với thời gian dự kiến, nhưng nó cũng cách không xa, và chẳng có gì là không tốt cả.
Thật ra hôm đó Nhiếp Hâm đã hẹn với Nhiếp An, nhưng chỉ vì Tiểu Duyên bình luận trên vòng bạn bè của Uyển Tú, Uyển Tú lại mời cô ấy nên cô ấy hơi động lòng, muốn nhân cơ hội này để tác hợp hai người.
Nhiếp An biết kế hoạch của Nhiếp Hâm nhưng vẫn ủng hộ, vỗ vai anh: “Cuối cùng thì chị cũng đợi được đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tinh-cham-rai/484168/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.