Trong khung giờ vàng quảng cáo lúc 8 giờ, mẹ Lý nhìn thấy đoạn VCR do Uyển Tú và Nhiếp Hâm ghi hình để chúc phúc cho kỳ thi tuyển sinh đại học, vội vàng gọi Nhiếp An đang ôn tập trong phòng ra xem. Hai người trong TV rất thân thiết, cả hai đều tươi cười, cuối cùng Uyển Tú còn bổ sung thêm một câu: “Trên đây, cũng hy vọng em gái Tiểu Ái của tôi cũng thật cố gắng trong kỳ thì này, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi..
Uyển Ái xem xong thì không khỏi kinh ngạc, nói với mẹ Lý: “Mẹ ơi, con muốn gọi cho chị cả.”
Mẹ Lý đưa điện thoại cho Uyển Ái trong vô thức. Bà ấy vẫn chưa hiểu làm sao con gái lớn nhà mình lại được lên TV.
Uyển Ái cầm điện thoại, tìm tên của Uyển Tú trong danh bạ rồi gọi.
“Alo? Mẹ à, có chuyện gì vậy?” Uyển Tú hơi sững sờ khi nhận được cuộc gọi từ mẹ, Mẹ rất ít khi gọi cho cô, gần đây cũng chưa đến ngày ngày cô phải về nhà.
“Chị cả, là em.” Uyển Ái thở dài, vào phòng đóng cửa lại.
“Tiểu Ái?” Uyển Tú nghĩ thầm chắc hẳn đã xảy ra chuyện gì đó với em ấy, vì Uyển Ái hiếm khi gọi điện cho cô.
“Chị cả… chị sao lại…mang chuyện này ra nói.” Giọng điệu của Uyển Ái có vẻ rất lo lắng, đến mức cô còn không nhận ra rằng chị của mình, một người bình thường, đang ở trên TV.
“Ý em là em đã nhìn thấy đoạn VCR đó rồi?” Uyển Tú với vẻ mặt không thể tin được, vốn dĩ cô muốn gọi điện báo cho Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tinh-cham-rai/484163/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.