Cuối cùng thì ngày 20 tháng 5 cũng đã đến.
Đồng hồ vang lên đúng vào 00:00, lần đầu tiên Uyển Tú thức trắng đêm đến tận rạng sáng ngày hôm sau, cô lập tức lên Weibo đăng bài với tiêu đề: “Chúc @Nhiếp Hâm Đại Đại sinh nhật vui vẻ!”, các từ ngữ đơn giản nhưng tốt đẹp tạo thành một đoạn văn chúc mừng hoàn chỉnh —— tuy rằng ngày thường cô cũng không tham dự bình chọn, hoặc đăng bài hay viết blog mà các fans khác thường làm mỗi ngày, cô giống như một fan qua đường, chỉ có một câu sinh nhật vui vẻ, ai đọc cũng sẽ cảm thấy nó thiếu chân thành.
Weibo thông báo thành công, bây giờ là lúc hát cho anh nghe qua tin nhắn riêng.
Cô cứ nghĩ trong khoảng thời gian này luyện tập cả trăm lần thì cho dù có nguy hiểm cũng không thấy sợ hãi, kết quả vẫn hơi luống cuống, hơn nữa cô còn thức đêm nên hiện tại có chút mệt.
Uyển Tú vào phòng vệ sinh lấy nước lạnh rửa mặt, cố gắng làm cho bản thân tỉnh táo, sau đó nhắm mắt lại như một người lính đang cận kề cái chết và nhấn nút ghi âm.
“……” Vài giây sau Uyển Tú ý thức được là đã bắt đầu thu âm cô vội vàng mở miệng:
“Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm / có nghe rõ không/ người ngước nhìn lên / nỗi cô đơn thở dài nơi đáy lòng……”
“Em cầu nguyện có được một trái tim trong suốt / cùng đôi mắt sẽ biết rơi lệ / cho em dũng khí tin tưởng lần nữa / vượt qua lời nói dối ôm lấy người / mỗi khi em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tinh-cham-rai/484156/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.