Nhà vệ sinh của tầng này nằm khá sâu bên trong, Thời Tiến đẩy David về phía đó, cố ý không nói trước.
Quả nhiên, sau khi hai người rẽ qua một khúc cong, biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người trong sảnh cấp cứu, David ra vẻ bâng quơ hỏi: "Cái người cậu vừa gọi là anh Cửu kia là anh của cậu à? Trông cậu ta trẻ thật đấy."
Ái chà, mục tiêu rõ ràng nhỉ, chưa gì đã hỏi đúng nhân vật quan trọng rồi.
Thời Tiến tiếp tục giả ngơ, tỏ ra rất khách sáo, trả lời: "Không phải, anh Cửu là Quân... ờ, là người ông chủ tôi để lại thu xếp cho bệnh viện. Anh ta sắp ba mươi rồi, trông nhỏ vậy là nhờ bản mặt trẻ con lừa đảo ấy đấy."
"Sắp ba mươi rồi ư? Ôi, xin lỗi nhé, tôi lúc nào cũng đoán sai tuổi tác người Trung Quốc các cậu. Ơ... Sao tôi thấy bệnh viện này vắng vẻ quá, là vì không tiếp nhận bệnh nhân ư?" David tiếp tục "bâng quơ" hỏi.
Thời Tiến trong bụng thầm rủa sự nóng ruột của hắn ta, ngoài miệng thì đáp lại: "Đâu có, cái bệnh viện này được ông chủ của tôi bao trọn rồi, tạm thời không nhận bệnh nhân bên ngoài, các anh xem như là ngoại lệ đấy."
David ra vẻ một gã nghèo kinh sợ đến líu lưỡi trước sự hào phóng của ông chủ giàu có: "Bao trọn? Bao một cái bệnh viện cao cấp như thế này chắc tốn kha khá tiền nhỉ. Ông chủ nhà cậu bao bệnh viện là do có người nhà bị bệnh sao?"
Thật sự sốt ruột đến mức này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tien-do-sinh-ton/3493961/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.