Thời Tiến mở mắt, thấy mình đang nằm trên một chiếc giường gỗ êm ái rộng lớn, trên người khoác một bộ đồ ngủ dệt từ sợi bông hoàn toàn tự nhiên, tay còn đang ôm một cái gối ôm hình dưa chuột.
Đây là đâu? Không giống bệnh viện, và chắc chắn không phải địa ngục.
Hắn mơ màng chớp chớp mắt, vươn tay gãi trán.
Không phải hắn bị một chiếc xe tải vượt đèn đỏ hất bay khi đang đuổi bắt kẻ trộm ư? Với tốc độ của chiếc xe tải đó, khả năng hắn sống sót gần như bằng không, nhưng chuyện gì đang xảy ra thế này?
"Là cậu đã tái sinh đó chứ sao."
Giọng nói máy móc trong treo đột nhiên vang lên trong đầu, Thời Tiến kinh hoàng bật dậy, cảnh giác nhìn chung quanh: "Ai đang nói đó?"
"Tôi đó, bàn tay vàng kiêm bùa hộ mệnh của cậu, cậu có thể gọi tôi là nhóc Chết."
"Cười chết?"(1)
(1)小死 /xiǎo sǐ/ - cười chết 笑死 /xiào sǐ/
"... Tiếng phổ thông của tôi rất chuẩn đó nha, cảm ơn."
Thời Tiến thôi nhìn quanh, cuối cùng cũng xác định giọng nói này đúng là phát trực tiếp trong đầu mình, bèn thử giơ tay gõ gõ đầu thăm dò.
"Đừng gõ nữa, gõ nữa tôi treo máy à nha."
Thời Tiến: "..."
Việc đã đến nước này, Thời Tiến xác định, hắn sống lại rồi, đã thế còn không phải trong cơ thể của mình. Cơ thể của hắn rõ là một anh đẹp trai tám múi chân dài tít tắp, nhưng cơ thể này lại trắng trẻo, mập mạp, giọng nói thánh thót, bàn tay núc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tien-do-sinh-ton/2535145/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.