Tiếng kêu "cục cưng" dõng dạc đầy sức sống, xuyên thẳng lên mây xanh, chấn động đến mức biểu cảm của tất cả mọi người trong phòng cũng biến đổi theo.
Thời Tiến tinh ý nhận ra có ba đôi mắt đằng đằng sát khí đang bắn về phía mình, tên đàn ông với gương nhã nhặn thậm chí còn vung vẩy khẩu súng trong tay. Hắn lắc đầu nguầy nguậy nhằm làm bản thân bình tĩnh lại, rồi thận trọng nhìn về phía cục cưng – người duy nhất không có sát khí trong mắt ở đây, gian nan nặn ra một nụ cười, cố gắng cứu vãn tình hình: "... Bố tôi thường hay gọi tôi là cục cưng, ông ấy rất thương tôi..."
Người đàn ông ngồi xe lăn chẳng ừ hử gì, xua tay ngăn cản tên nhã nhặn toan hùng hổ bước đến chỗ Thời Tiến, ánh mắt nhẹ nhàng lướt qua người Thời Tiến, hỏi: "Cho nên?"
"Cho... Cho nên..." Giọng nói của người đàn ông rõ ràng rất trong trẻo êm dịu, song Thời Tiến lại cảm thấy cổ mình hơi ớn lạnh. Hắn vừa điên cuồng gọi nhóc Chết trong đầu, vừa tự cứu vớt chính mình, "Cho nên ý tôi là... là, tôi là con trai út của Thời Hành Thụy, Thời Tiến."
"Cậu muốn làm sao để chứng minh thân phận của mình?" Người đàn ông tiếp tục dò hỏi.
Thời Tiến nuốt cái ực, không kìm lòng được mà liếc nhìn thanh tiến độ trên đầu người đàn ông, đáp lời: "Chỗ tôi ở, dưới gầm giường có giấu một cái gối ôm hình dưa chuột, bên trong có chứng minh thư của tôi..." Đồng thời nghĩ bụng, 999.5, xem chừng tình huống của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tien-do-sinh-ton/2535139/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.