Ôm ấp xong, Liêm Quân khuyên Thời Tiến đi cởi bộ đồ gấu ra, sợ người bị nóng đến phát bệnh. Thời Tiến lại kiên trì mặc đồ con gấu chụp thật nhiều tấm hình với Liêm Quân, dự tính phải bù đắp đủ tuổi thơ cho Liêm Quân rồi mới chạy vào nhà ăn cởi đồ, tiện thể rửa mặt.
Thời tiết này mặc đồ gấu đúng là rất nóng, Thời Tiến chỉ mặc một lúc thế thôi mà tóc tai và quần áo đã ướt rượt mồ hôi. Có điều, dù nóng đến khó chịu, nhưng nhớ tới bộ dạng vui vẻ của Liêm Quân, hắn lại cảm thấy mọi thứ đều xứng đáng.
"Nuôi con cũng chỉ đến thế thôi nhỉ." Thời Tiến thỏa mãn cảm thán, tự cảm thấy mình thật là một "người cha" vĩ đại.
Nhóc Chết: "Hu hu hic hic."
Thời Tiến bất lực dỗ dành: "Đừng khóc, tao biết cục cưng nhà mày đón sinh nhật làm mày xúc động, nhưng mày khóc lâu như vậy rồi, coi chừng khóc hư máy đấy."
Nhóc Chết bắt đầu nấc cụt, vừa nấc vừa khóc.
Thời Tiến ngửa đầu nhìn trời, thở dài, quyết định mặc kệ nó, thích thú quay ra ngoài hiên.
Mọi người đã tụ tập lại bày trò chơi, Liêm Quân thì đang ngồi trước bánh kem mở quà.
"Sao chưa cắt bánh?" Thời Tiến vừa tiến lại gần vừa hỏi, trên tay còn cầm một chiếc khăn lau mái tóc đẫm mồ hôi.
Quái Nhị nháy mắt: "Tất nhiên là đang chờ cậu đấy, quý ngài thợ bánh ạ."
Thời Tiến cười lườm anh ta, rồi đảo mắt về phía Liêm Quân đang ngồi trước bánh kem, đúng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-tien-do-sinh-ton/2535053/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.