Cảnh đêm hệt như loại rượu mạnh được hâm nóng, tiếng gió mập mờ quanh quẩn bên tai.
Đây là lần đầu tiên Tống Hi cảm thấy hoảng loạn trong mấy ngày nay.
Vì sao Bùi Vị Trữ lại tự dưng nhắc tới chuyện ‘yêu thầm’ chứ?
Điều này khiến Tống Hi trở tay không kịp, cô gần như là muốn tìm cớ từ chối theo phản xạ có điều kiện.
Tống Hi ấp úng, cuối cùng cô cũng chỉ thốt lên một câu dối lòng chẳng có căn cứ: “Đó đã là chuyện rất lâu về trước rồi...”
Tính cách cô là vậy, Bùi Vị Trữ cũng thôi làm khó người ta.
Chợt thấy Tống Hi không giấu được vẻ lúng túng trên mặt, anh đã lập tức sửa lời: “Xin lỗi cô, là tôi đường đột rồi.”
Bùi Vị Trữ cảm thấy mình động chạm đến chuyện khiến cô không vui, anh bèn xé vỏ viên kẹo bạc hà còn lại, rồi dùng vỏ bọc kẹo chặn lại, bóp ra viên kẹo màu trắng nho nhỏ đưa cho cô.
Anh cũng dùng lý do từ chối mà Tống Hi đã từng nói hai lần để dỗ dành cô giống như vậy: “Tống Hi, ngày nào cô cũng phải vui vẻ nhé.”
Tống Hi nhận viên kẹo bạc hà, cô cho vào miệng một cách máy móc, nắm chặt vỏ kẹo trong lòng bàn tay.
Thế mà cô lại quên mất. Ngày hôm đó, những người khác đều uống say bí tỉ, chỉ có Bùi Vị Trữ là không chạm vào một giọt rượu nào.
Tuy tính tình của anh dịu dàng và kín đáo, chưa từng hùa theo bọn họ đùa cợt nhưng chắc chắn là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-thuy-tinh/3388992/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.